Page 16 - mudoso72
P. 16
16 Muõ Ñoû 72
lên đường nhập ngũ, cầm súng bảo vệ sự thanh bình và tự do của MNVN.
Mẹ đã chứng kiến những cảnh chia tay của những người bạn, người yêu,
và người thân. Thiếu nữ thời mẹ đã sớm trở thành những người bạn, người
yêu, và người vợ của lính. Mẹ cũng thế.

Theo lời mẹ kể, vào một ngày thứ bảy của năm 1966, mẹ và người bạn gái
tên Xuyến vào Tổng Y Viện Cộng Hòa thăm một người bạn đang nằm trị
thương. Đến nơi, mẹ và dì Xuyến được biết là người bạn đã ra ngoài bệnh
viện dạo phố. Mẹ và dì đang cất bước ra về thì cơn mưa ào xuống để níu
chân mẹ và dì ở lại. Hai người chạy vô tránh mưa ở hàng hiên, bên trong
là dãy phòng trị thương.

Bên trong phòng, một thương binh lên tiếng:

- Ê tụi bây, bên ngoài có hai thiếu nữ đang đứng tránh mưa kìa.

- Để tao ra mời các cô ấy vào đây nói chuyện cho vui. Một người thương
binh khác lên tiếng.

Mẹ kể, một người thương binh băng bó ở cổ đã bước ra khỏi phòng trị
thương, mời mẹ và dì bước vào trong phòng. Khi bước vào trong thì mẹ
gặp thêm hai thương binh nữa, một người bị thương băng bó ở tay và
người kia thì băng bó ở chân. Mẹ và dì đã có dịp trò chuyện vui vẻ với họ,
nhưng với mẹ tôi thì nhớ nhất câu trả lời, khi bà hỏi:

- Làm sao các anh bị thương vậy?


Người sĩ quan trẻ bị thương băng ở cổ trả lời:

- Anh đi hành quân thì bị trâu chém.

Trước khi chia tay ra về, mẹ và dì đã trao đổi địa chỉ với ba thương binh,
có tên là: Đường, Đăng và Quyền, để liên lạc sau này trong tình quân dân:
em hậu phương anh tiền tuyến.


Nào ngờ, ngày Chủ Nhật hôm sau, một chiếc xích lô máy đậu bên ngoài
nhà ông bà ngoại. Bước trên xe xuống là ba thương binh chống nạng dìu
nhau. Mẹ kể, tiếng nổ inh ỏi của xe xích lô máy cộng với hình ảnh của các
thương binh khoác trên người những áo trận hoa rừng đã thu hút sự chú
ý của khu xóm, vốn thường ngày yên tĩnh. Sau lần gặp lại đó, mẹ thường
gặp lại người chiến binh bị thương ở cổ khi ông về phép. Tình yêu của mẹ
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21