Page 37 - DACSAN70
P. 37
Muõ Ñoû 70 37
Tham Mưu, quyền điều hành, quyết định nằm trong tay một viên tướng
chuyên ngành tiếp vận, Trung Tướng Đồng Văn Khuyên giữ chức Tham
Mưu Trưởng Liên Quân – Một trong những nhân tố chính của tổ chức
siêu tài chánh-kỹ nghệ “Quỹ Tiết Kiệm Quân Đội”với đồng tiền máu của
mỗi người lính góp vào trong những năm 1968-1972. Trong tình huống
cực kỳ khó khăn, nguy biến kia, Sư Đoàn Nhảy Dù lại được lệnh rời bỏ
Đà Nẵng, và bị xé ra từng mảnh nhỏ, dàn mỏng trên những trận địa không
chiều sâu, hở cạnh sườn, thiếu yểm trợ không quân, thậm chí đến không
có pháo binh diện địa hỏa yểm tiếp cận. Cuối cùng không thành phần trừ
bị, tiếp ứng (28).. Tất cả để thực hiện một sách lược gọi là “Đầu bé – Đít
to” của chính đương kim Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn
Thiệu. “Đầu bé”ù là vùng Quảng Trị, Thừa Thiên, vùng đông dân cư Bình
Định, Khánh Hòa; và “Đít to” tức là vùng Sài Gòn-Chợ Lớn, đồng bằng
Sông Cửu Long, miền Đông Nam Bộ. Nhưng thực tế diễn tiến chiến sự
đã cho thấy: Không có một kế hoạch nào tồn tại được, bởi đây là một kế
hoạch đặt trên sự lừa dối, và bất lực trước tình thế - Cũng như không một
thân thể nào tồn tại được khi đã bị bẻ gẩy sống lưng - Thủ phủ vùng Tây
Nguyên, nơi đặt Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn II, Thị Xã Pleiku hoàn toàn bị bỏ
ngỏ, rơi vào tay cộng sản không tiếng súng kể từ ngày 17 tháng 3, 1975.
Trước tình trạng cực độ vô lý: “Chưa đánh đã có lệnh tháo chạy” đã có lúc,
Tướng Quân Lê Quang Lưỡng ngỏ ý thẳng với Trung Tướng Ngô Quang
Trưởng: Hãy để Sư Đoàn Dù về Sài Gòn (đang tăng phái hành quân tại
Vùng I của Tướng Trưởng) lật đổ con người đã không còn năng lực lãnh
đạo, và càng ngày càng lộ rõ ý đồ phá vỡ sức chiến đấu của quân lực điển
hình qua việc xé lẻ hai Sư Đoàn Nhảy Dù, TQLC; Lữ Đoàn Thiết Kỵ, các
Liên Đoàn Biệt Động, Biệt Kích.. Những lực lượng xung kích, tổng trừ
bị quốc gia.(28Bis) Điển hình Lữ Đoàn 147/Sư Đoàn TQLC vừa bị bức
tử nơi bến phà Thuận An chưa xong việc đếm xác, đến lượt hai Lữ Đoàn
258 và 369 vô cớ rút từ Huế vào Đà Nẵng, xong từ Đà Nẵng vào Sài Gòn..
Tàu thủy đến ngang NhaTrang lại được lệnh trở lui tái chiếm Đà Nẵng!!
Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù không còn được quyền ra lệnh cho các đơn vị
trực thuộc, bởi tất cả lệnh điều động (cấp tiểu đoàn) chỉ được phát xuất từ
Dinh Độc Lập.
Rời Huế (cuối tháng 3) trong hoàn cảnh hỗn loạn của cuộc rút quân vô
cùng phi lý, và vô kế hoạch của người nắm giữ vận mệnh quốc gia, Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiệu; lại tiếp nhận lệnh điều động trực tiếp từ “Tổng
Tư Lệnh Quân Đội Nguyễn Văn Thiệu”, Lữ Đoàn 2 Nhảy Dù dưới quyền
chỉ huy của Đại Tá Lê Văn Phát gồm các Tiểu Đoàn 2 (Thiếu Tá Trần
Công Hạnh); Tiểu Đoàn 5 (Trung Tá Bùi Quyền): Tiểu Đoàn 6 (Thiếu
Tá Nguyễn Văn Thành - Khác với Nguyễn Văn “Thành Râu”, Tiểu Đoàn
Trưởng 11). Gọi là ba tiểu đoàn nhưng thực sự toàn bộ các đơn vị phải
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
Tham Mưu, quyền điều hành, quyết định nằm trong tay một viên tướng
chuyên ngành tiếp vận, Trung Tướng Đồng Văn Khuyên giữ chức Tham
Mưu Trưởng Liên Quân – Một trong những nhân tố chính của tổ chức
siêu tài chánh-kỹ nghệ “Quỹ Tiết Kiệm Quân Đội”với đồng tiền máu của
mỗi người lính góp vào trong những năm 1968-1972. Trong tình huống
cực kỳ khó khăn, nguy biến kia, Sư Đoàn Nhảy Dù lại được lệnh rời bỏ
Đà Nẵng, và bị xé ra từng mảnh nhỏ, dàn mỏng trên những trận địa không
chiều sâu, hở cạnh sườn, thiếu yểm trợ không quân, thậm chí đến không
có pháo binh diện địa hỏa yểm tiếp cận. Cuối cùng không thành phần trừ
bị, tiếp ứng (28).. Tất cả để thực hiện một sách lược gọi là “Đầu bé – Đít
to” của chính đương kim Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn
Thiệu. “Đầu bé”ù là vùng Quảng Trị, Thừa Thiên, vùng đông dân cư Bình
Định, Khánh Hòa; và “Đít to” tức là vùng Sài Gòn-Chợ Lớn, đồng bằng
Sông Cửu Long, miền Đông Nam Bộ. Nhưng thực tế diễn tiến chiến sự
đã cho thấy: Không có một kế hoạch nào tồn tại được, bởi đây là một kế
hoạch đặt trên sự lừa dối, và bất lực trước tình thế - Cũng như không một
thân thể nào tồn tại được khi đã bị bẻ gẩy sống lưng - Thủ phủ vùng Tây
Nguyên, nơi đặt Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn II, Thị Xã Pleiku hoàn toàn bị bỏ
ngỏ, rơi vào tay cộng sản không tiếng súng kể từ ngày 17 tháng 3, 1975.
Trước tình trạng cực độ vô lý: “Chưa đánh đã có lệnh tháo chạy” đã có lúc,
Tướng Quân Lê Quang Lưỡng ngỏ ý thẳng với Trung Tướng Ngô Quang
Trưởng: Hãy để Sư Đoàn Dù về Sài Gòn (đang tăng phái hành quân tại
Vùng I của Tướng Trưởng) lật đổ con người đã không còn năng lực lãnh
đạo, và càng ngày càng lộ rõ ý đồ phá vỡ sức chiến đấu của quân lực điển
hình qua việc xé lẻ hai Sư Đoàn Nhảy Dù, TQLC; Lữ Đoàn Thiết Kỵ, các
Liên Đoàn Biệt Động, Biệt Kích.. Những lực lượng xung kích, tổng trừ
bị quốc gia.(28Bis) Điển hình Lữ Đoàn 147/Sư Đoàn TQLC vừa bị bức
tử nơi bến phà Thuận An chưa xong việc đếm xác, đến lượt hai Lữ Đoàn
258 và 369 vô cớ rút từ Huế vào Đà Nẵng, xong từ Đà Nẵng vào Sài Gòn..
Tàu thủy đến ngang NhaTrang lại được lệnh trở lui tái chiếm Đà Nẵng!!
Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù không còn được quyền ra lệnh cho các đơn vị
trực thuộc, bởi tất cả lệnh điều động (cấp tiểu đoàn) chỉ được phát xuất từ
Dinh Độc Lập.
Rời Huế (cuối tháng 3) trong hoàn cảnh hỗn loạn của cuộc rút quân vô
cùng phi lý, và vô kế hoạch của người nắm giữ vận mệnh quốc gia, Tổng
Thống Nguyễn Văn Thiệu; lại tiếp nhận lệnh điều động trực tiếp từ “Tổng
Tư Lệnh Quân Đội Nguyễn Văn Thiệu”, Lữ Đoàn 2 Nhảy Dù dưới quyền
chỉ huy của Đại Tá Lê Văn Phát gồm các Tiểu Đoàn 2 (Thiếu Tá Trần
Công Hạnh); Tiểu Đoàn 5 (Trung Tá Bùi Quyền): Tiểu Đoàn 6 (Thiếu
Tá Nguyễn Văn Thành - Khác với Nguyễn Văn “Thành Râu”, Tiểu Đoàn
Trưởng 11). Gọi là ba tiểu đoàn nhưng thực sự toàn bộ các đơn vị phải
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014