Page 264 - DACSAN70
P. 264
264 Muõ Ñoû 70
của một người lính trong hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng này thì về lại đơn
vị đúng ngày giờ, nếu không thì đào ngủ luôn chứ về trể thì đừng trách.
Đòn tâm lý có hiệu quả, không có một người nào trể phép, tôi mừng lắm,
ít ra giờ chót tôi còn cả trăm tay súng sẳn sàng sống chết với mình. Họ có
biết về Dù là đeo tử bài trước ngực hay không tôi không rỏ, chứ biết rỏ
họ đã thấm kỷ luật của Nhảy Dù. Gần trưa ngoài cổng có một người xin
vào, vị này là Trung úy Nam của Trường Quân Báo Cây Mai, ông dẫn đứa
con trai là Trung sĩ nhất Liêng đi phép trể không dám về trình diện đơn
vị nên nhờ bố dẫn vào, tôi bằng lòng cho Liêng về lại pháo đội làm khẩu
trưởng khẩu 3 tức là khẩu chuẩn, đồng thời nhờ Trung Úy Nam giới thiệu
và chở xe Honda đến một tiệm tạp hóa gần đó để mua chịu thực phẩm, vì
một khi đụng lớn có thể không tiếp tế được. Người chủ tiệm bằng lòng và
nói lúc nào cũng sẳn sàng giúp đở Nhảy Dù. Đến trưa thì có một pháo đội
Biệt Động Quân Biên Phòng do một vị Thiếu Tá chỉ huy kéo vào xin đóng
quân. Tôi gọi Tiểu đoàn tôi báo cho biết rồi mời vào. Tôi cũng xin lỗi vị
chỉ huy này rồi nói thẳng, nếu có gì lộn xộn xin đừng chạy về hướng pháo
đội tôi vì tôi sẻ trực xạ nếu Việt cộng đánh vào. Để tránh bị Việt cộng trà
trộn, coi như hai vị trí pháo biệt lập, cũng không liên lạc hàng ngang bằng
tần số truyền tin.

Đến lúc này thì sân Cộng Hòa đã trở thành một địa điểm tìm đơn vị bị thất
lạc. Hàng ngàn nếu không nói là hàng mấy ngàn binh lính, sĩ quan của
nhiều quân binh chủng mà nhiều nhất là lính Biệt Khu Thủ Đô bị lạc đơn
vị nghe tin Nhảy Dù về sân Cộng Hòa nên họ tự động tìm đến. Họ đến tìm
đơn vị không thấy rồi lại đi, không hiểu sao họ biết có chúng tôi ở đây mà
tìm đến, có người còn súng, có người không, đa số là tay không lặng lẽ
đi ngang pháo đội tôi nhìn vào, còn các pháo thủ của tôi thì súng cá nhân
đã lên đạn đề phòng Việt cộng giả dạng đánh úp. Lúc này mà tôi yêu cầu
những anh em còn súng và thất lạc đơn vị này hảy ở lại bảo vệ cho chúng
tôi bắn, chắc chắn họ sẻ bằng lòng, nhưng tình thế hết sức phức tạp hiện
nay nên không tiện yêu cầu điều này. Đến xế trưa, một chiếc trực thăng
UH1B bị lạc đơn vị đáp xuống giửa sân hỏi han tin tức rồi lại bay lên ( Sau
này đi tù chung gặp mặt kể lại mới biết tên là Đại úy Trần Văn Phước ở gần
nhà chúng tôi). Lúc này trên bầu trời bổng có nhiều chiếc trực thăng khác
bay từ biển vào hướng tòa đại sứ Hoa Kỳ rồi lại bay ra, tôi biết họ đang di
tản, bỏ của chạy lấy người.
Đến tối tôi cho đóng cửa sân lại rồi leo lên khán đài chính nhìn về phía
Saigon lòng buồn vô hạn. Tôi sinh ra và lớn lên giửa lòng Thủ đô, cuộc
đời tôi gắn liền với Saigon, từng hàng cây góc phố, từng con đường nhỏ
thân quen tiếng gọi mì ban đêm, con đường Lê Thánh Tôn ngập lá me bay
buổi sáng vẫn còn đây, dòng sông tuổi thơ của tôi thật êm đềm trôi trên hè
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   259   260   261   262   263   264   265   266   267   268   269