Page 248 - DACSAN70
P. 248
248 Muõ Ñoû 70
quấy rối nhưng mức độ pháo kích vẫn không giảm. Nhưng “mãnh hổ nan
địch quần hồ,” các chiến sĩ Mũ Nâu đã không còn sức chiến đấu. Đến lúc
này, thượng cấp vẫn chưa có quyết định dứt khoát về việc tăng viện hay
rút bỏ Tống Lê Chân. Cả Phủ Tổng Thống, Bộ Tổng Tham Mưu lẫn Bộ Tư
Lệnh Quân Đoàn 3 đều lâm vào thế “tiến thối lưỡng nan” không có cách
nào giải quyết vấn đề. Sau 17 tháng trời ròng rã bị vây hãm, pháo kích và
tấn công liên miên Tiểu Đoàn 92 BĐQ hầu như không còn phương cách
nào để thoát khỏi viễn ảnh bị tiêu diệt.
TRẬN ĐÁNH SAU CÙNG CỦA TIỂU ĐOÀN 92 BĐQ
Nhưng tình trạng tạm thời sống lây lất không còn kéo dài được bao lâu.
Tống Lê Chân như một con cá phơi mình trên thớt không còn phương cách
tự vệ, nằm chờ lưỡi dao chém xuống. Và lưỡi dao đã rơi. Ngày 11 tháng
4/1974, sau khi tái điều nghiên, bổ xung lực lượng, Cộng quân mở những
cuộc tấn công ác liệt quyết đạt được chiến thắng bằng mọi giá. Trong ngày
chúng pháo kích mù mịt không dưới 1,000 quả đạn vào căn cứ đã tan nát
trong các cuộc tấn công trước. Tiểu Đoàn 92 BĐQ lúc này đã kiệt lực, hết
đạn, một số lớn binh sĩ lại bị thương nên không còn sức chống trả những
đột tấn công mãnh liệt của đối phương.
Nhưng dù tình thế đã đến lúc tuyệt vọng nhưng Trung Tá Ngôn vẫn
không ra lệnh rời bỏ căn cứ khi chưa có lệnh của thượng cấp. Trước những
loạt đạn pháo kích chính xác và các đợt tấn công biển người, vị tiểu đoàn
trưởng anh hùng biết chắc không thể nào phòng thủ được nữa nên khẩn
cấp yêu cầu thượng cấp cho lệnh di tản trước khi căn cứ bị địch quân tràn
ngập. Trung Tướng Thuần không rõ có tham khảo ý kiến của Bộ Tổng
Tham Mưu hay Phủ Tổng Thống hay không, đã ra lệnh cho Trung Tá
Ngôn phải “tử thủ bằng mọi giá!”
Nhưng Tiểu Đoàn 92 BĐQ sau hơn một năm trời bị vây hãm, bị pháo
kích và tấn công liên miên bởi một lực lương địch quân đầy đủ vũ khí
và đông hơn nhiều lần, lại thiếu đạn dược, lương thực, quân số hao hụt
không được bổ xung nên đã chẳng còn giá nào để trả! Các chiến sĩ Mũ
Nâu không còn nhiều chọn lựa: ở lại căn cứ chắc chắn sẽ bị chết hay bị
bắt hết vì không còn cách nào ngăn chận địch quân hoặc đầu hàng để tìm
con đường sống. Nhưng theo truyền thống hào hùng của binh chủng Mũ
Nâu, dù trong lúc thập tử nhất sinh cũng vẫn không hàng địch. Trung Tá
Ngôn đã đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo: dùng toàn lực phá vòng
vây, rời bỏ căn cứ, tuy có thể bị chết hết nhưng may ra sẽ đưa đơn vị tới
một nơi an toàn.
Sau khi quyết định xong, vào khoảng nửa đêm 11 tháng 4, căn cứ Tống
Lê Chân báo cáo nguy cơ sắp bị địch quân tràn ngập. Sau đó, mọi giấy tờ,
tài liệu quan trọng đã được thiêu hủy đúng theo kế hoạch di tản để không
bị lọt vào tay địch. Lúc dó, chỉ có phi cơ bay thật cao thả hỏa châu yểm trợ.
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   243   244   245   246   247   248   249   250   251   252   253