Page 247 - DACSAN70
P. 247
Muõ Ñoû 70 247

Tiếng súng nổ, tiếng la hét cùng với mùi thịt, mùi máu, mùi thuốc súng tạo
nên một khung cảnh khủng khiếp. Nhiều chiến sĩ Biệt Động Quân quá mệt
mỏi và căng thẳng gần như ngất xỉu vì những trận tấn công liên tiếp đêm
này qua đêm khác nhưng vẫn không rời tay súng.
TỐNG LÊ CHÂN
Địch quân quá đông, lớp này chết, lớp khác đạp lên xác đồng bạn tiến
tới. Trong đêm tối, phi cơ không thể yểm trợ hỏa lực. Dù có ban ngày đi
nữa cũng khó bay qua màng lưới phòng không. Trên bầu trời đen kịt, chỉ
có vài đóm hỏa châu do phi cơ bay thật cao thả xuống, không đủ soi sánh
trận địa, trông leo lét và mong manh như số phận của gần 300 chiến sĩ
đang tử chiến với quân thù.
Địch đã tràn gần tới hàng rào phòng thủ sau cùng, đôi bên giáp mặt.
Các chiến sĩ Mũ Nâu buông những cây súng đỏ nòng, với tay tìm lựu đạn.
Nhiều tiếng nổ chát chúa giúp hàng loạt những con thiêu thân thực hiện
lời thề “sinh Bắc tử Nam.” Lại một loạt lựu đạn thứ hai tung ra giết hết
những tên địch còn sống sót trong đợt xung phong này. Bên ngoài hàng
rào, không còn những bóng người đầu đội nón cối, chân đi dép râu di động
như trước.
Sau đó, mặt trận bỗng nhiên im bặt không còn những tiếng la hét hô
xung phong man dại. Những cán-binh địch ngoài xa may mắn còn sống sót
biết không thể xâm nhập căn cứ nên vội vã lẩn vào bóng đêm. Đợt xung
phong cuối cùng của địch đã bị chận đứng tuy chúng đã lọt được gần tới
hàng rào phòng thủ sau cùng.
Một lần nữa, Cộng quân tuy đông hơn nhưng lại bị thất bại chua cay
trước sự quả cảm và tinh thần chiến đấu gan dạ vô song của các chiến sĩ
Tiểu Đoàn 92 BĐQ. Cùng với lời nguyền “Thà chết không hàng giặc,” căn
cứ Tống Lê Chân tuy tan nát như Tiểu Đoàn 92 đang tan nát, nhưng vẫn
đứng vững như một phép lạ. Vỏn vẹn một tiểu đoàn Quân Lực VNCH vẫn
giữ vững được vị trí sau khi bị bao vây hàng năm trời với nhiều đột tấn
công của hàng sư đoàn địch?
Các “cố vấn” Hoa Kỳ còn sót lại tại Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn 3 đã vô
cùng kinh ngạc. Trước đây họ đã cho rằng số phận của Tống Lê Chân coi
như đã “xong,” vì theo ước tính của những người lạc quan nhất, ngay cả
quân đội Hoa Kỳ với hỏa lực khủng khiếp của thảm bom “Arc Light” B-52
và đại pháo 175 cũng khó lòng giữ nổi Tống Lê Chân trong vòng vài ba
tuần. Phía Cộng quân lại càng sững sờ vì họ tưởng sẽ ăn tươi miếng mồi
béo bở nhưng lại gặp phải cục xương khó nuốt. Sau nhiều cuộc tấn công
thất bại và bị thiệt hại nặng nề, Cộng quân đành ôm hận, lập lại sa bàn trận
địa, bổ sung quân số, rút ưu khuyết điểm chờ ngày rửa hận.
Trong những ngày kế tiếp và suốt tuần lễ đầu tiên của tháng 4/1974,Cộng
quân không dám tấn công mạnh vào Tống Lê Chân, chỉ dùng đặc công
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251   252