Page 28 - DacSan69
P. 28
28 Muõ Ñoû 69
ngày nay có được bản trường xa bất hủ do Homer sáng tác với những nhân
vật được ghi nhớ mãi, đó là: Achilles, Diomedes, Odysseur, Hetor, Paris,
Vua Priam, nàng Hélene xinh đẹp (vợ của vua Menelaus thuộc xứ Sparta)
v.v... Ðọc chuyện này làm cho người ta nhớ mãi. Và tức cười hơn nữa là
ngày nay, lịch sử vẫn còn tái diễn cảnh “ngựa gỗ thành Trois”!
Nếu lịch sử có chuyện kể “ngựa gỗ thành Trois” thì trong văn chương Pháp
có nhà văn Alexandre Dumas đã để lại cho kho tàng văn học nhân loại bộ
chuyện kể về “Ba Chàng Ngự Lâm Pháo Thủ “ (Les Trois Mourquetaires)
với ba chàng lính đã vẫy vùng trên lưng ngựa với thanh gươm làm mưa
làm gió tạo cho câu chuyện thêm đặc sắc và sống động. Câu chuyện này
đã được cụ Nguyễn Văn Vĩnh trong nhóm “Ðông Dương Tạp Chí “ dịch ra
Việt Ngữ và được Vĩnh Thành Công Ty in tại Hà Nội năm 1921. Ðọc câu
chuyện này, chúng ta có thể hình dung được phần nào cuộc sống nhung lụa
và trụy lạc của thời Trung Cổ ở trời Tây.
II. Ngựa Ðông Phương:
Ðối với Tây Phương đã vậy; còn đối với Ðông Phương - ngựa là một đề
tài thật phong phú và đa dạng. Ngay như ngựa cũng đã có những con ngựa
nổi danh như Ngựa Kỳ, Ngựa Ký, Thiên Lý Mã, Ngựa Long Câu, và bao
nhiêu giai thoại về ngựa.
Hôm nay, trong khuôn khổ của tờ báo Xuân, người viết bài này xin được
ghi lại vài câu chuyện ngựa của người Ðông Phương chúng ta:
Hạng Võ và Ô Truy:
Nếu Lưu Bang - người sáng lập ra nhà Hán mà lịch sử nước Tàu gọi là
Hán Cao Tổ - đã bao năm vùng vẫy trên lưng ngựa để tranh bá đồ vương
với Hạng Võ (Sở Bá Vương); thì con ngựa được ghi nhớ mãi trong giai
đoạn lịch sử này là con ngựa do Hạng Võ cưỡi. Nguyên con ngựa này là
con ngựa hoang xuất hiện tại núi Ðồ Sơn đến thôn Nam Phụ phá phách
xóm làng và phá hoại mùa màng không ai trị được vì đến gần là bị nó đá
hay cắn chết. Hạng Võ nghe tin đến dùng thần lực ghì lấy bờm ngựa và
nhảy lên cưỡi. Sau một hồi ngựa và người quần thảo; thần mã đã chịu
khuất phục. Hạng Võ được ngựa quý nên đặt tên là “Ô Truy”. Cũng trong
dịp này Hạng Võ lại được kết duyên với người dẹp là Ngu Cơ. Suốt bao
năm trường chinh chiến; nhờ Ô Truy, Hạng Võ đã tạo ra bao nhiêu là chiến
công danh liệt với tài vũ dũng vô địch cộng thêm Ô Truy trung thành.
Trong suốt cuộc chiến “Hán Sở Tranh Hùng” không ai dám đương đầu với
Hạng Võ cả. Sau bị kế của Hàn Tín và tiếng sáo Trương Lương, Hạng Võ
bị vây khốn tại “Cửu Lý Sơn”. Kế cùng lực kiệt, nàng Ngu Cơ đã tự sát để
chồng rảnh tay mưu đồ phục nghiệp. Nhưng Hạng Võ đã nản chí anh hùng.
Ðến bến đò mà ngày này ta gọi là “Bến Ô Giang” dù được Ðình Trưởng
Xuân Giáp Ngọ 2014
ngày nay có được bản trường xa bất hủ do Homer sáng tác với những nhân
vật được ghi nhớ mãi, đó là: Achilles, Diomedes, Odysseur, Hetor, Paris,
Vua Priam, nàng Hélene xinh đẹp (vợ của vua Menelaus thuộc xứ Sparta)
v.v... Ðọc chuyện này làm cho người ta nhớ mãi. Và tức cười hơn nữa là
ngày nay, lịch sử vẫn còn tái diễn cảnh “ngựa gỗ thành Trois”!
Nếu lịch sử có chuyện kể “ngựa gỗ thành Trois” thì trong văn chương Pháp
có nhà văn Alexandre Dumas đã để lại cho kho tàng văn học nhân loại bộ
chuyện kể về “Ba Chàng Ngự Lâm Pháo Thủ “ (Les Trois Mourquetaires)
với ba chàng lính đã vẫy vùng trên lưng ngựa với thanh gươm làm mưa
làm gió tạo cho câu chuyện thêm đặc sắc và sống động. Câu chuyện này
đã được cụ Nguyễn Văn Vĩnh trong nhóm “Ðông Dương Tạp Chí “ dịch ra
Việt Ngữ và được Vĩnh Thành Công Ty in tại Hà Nội năm 1921. Ðọc câu
chuyện này, chúng ta có thể hình dung được phần nào cuộc sống nhung lụa
và trụy lạc của thời Trung Cổ ở trời Tây.
II. Ngựa Ðông Phương:
Ðối với Tây Phương đã vậy; còn đối với Ðông Phương - ngựa là một đề
tài thật phong phú và đa dạng. Ngay như ngựa cũng đã có những con ngựa
nổi danh như Ngựa Kỳ, Ngựa Ký, Thiên Lý Mã, Ngựa Long Câu, và bao
nhiêu giai thoại về ngựa.
Hôm nay, trong khuôn khổ của tờ báo Xuân, người viết bài này xin được
ghi lại vài câu chuyện ngựa của người Ðông Phương chúng ta:
Hạng Võ và Ô Truy:
Nếu Lưu Bang - người sáng lập ra nhà Hán mà lịch sử nước Tàu gọi là
Hán Cao Tổ - đã bao năm vùng vẫy trên lưng ngựa để tranh bá đồ vương
với Hạng Võ (Sở Bá Vương); thì con ngựa được ghi nhớ mãi trong giai
đoạn lịch sử này là con ngựa do Hạng Võ cưỡi. Nguyên con ngựa này là
con ngựa hoang xuất hiện tại núi Ðồ Sơn đến thôn Nam Phụ phá phách
xóm làng và phá hoại mùa màng không ai trị được vì đến gần là bị nó đá
hay cắn chết. Hạng Võ nghe tin đến dùng thần lực ghì lấy bờm ngựa và
nhảy lên cưỡi. Sau một hồi ngựa và người quần thảo; thần mã đã chịu
khuất phục. Hạng Võ được ngựa quý nên đặt tên là “Ô Truy”. Cũng trong
dịp này Hạng Võ lại được kết duyên với người dẹp là Ngu Cơ. Suốt bao
năm trường chinh chiến; nhờ Ô Truy, Hạng Võ đã tạo ra bao nhiêu là chiến
công danh liệt với tài vũ dũng vô địch cộng thêm Ô Truy trung thành.
Trong suốt cuộc chiến “Hán Sở Tranh Hùng” không ai dám đương đầu với
Hạng Võ cả. Sau bị kế của Hàn Tín và tiếng sáo Trương Lương, Hạng Võ
bị vây khốn tại “Cửu Lý Sơn”. Kế cùng lực kiệt, nàng Ngu Cơ đã tự sát để
chồng rảnh tay mưu đồ phục nghiệp. Nhưng Hạng Võ đã nản chí anh hùng.
Ðến bến đò mà ngày này ta gọi là “Bến Ô Giang” dù được Ðình Trưởng
Xuân Giáp Ngọ 2014