Page 193 - DacSan69
P. 193
Muõ Ñoû 193

rề lại nói chuyện nên mẹ của “cô bé” e ngại rằng “tình cảm” đến
sớm. Lúc đó “cô bé” vẫn còn đi học… Thật tình lúc đó tôi chỉ coi
“cô bé” như một người em gái nhỏ, “cô bé” rất thông cảm với đời lính,
có lẽ bố của “cô bé” cũng là lính Nhảy Dù nên rất dễ hiểu về đời lính. Có
những lần tôi cùng bạn bè ăn sáng, uống café và tôi ghi sổ… rồi khi có
dịp thanh toán trả tiền, tôi mới chợt nhận ra là “cô bé” chỉ ghi nợ 50% số
tiền thiếu. Gần nhất khi đơn vị từ căn cứ Bình Minh về hậu cứ nghỉ và chờ
nhận lệnh lên đường thụ huấn tại Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn
Kiếp, Vũng Tàu vào đầu tháng 07/1974. Sau năm tuần lễ huấn luyện, đơn
vị về hậu cứ khoảng hơn một tuần, rồi lại vội vả lên đường hành quân. Đó
là mặt trận Thường Đức (8/1974). Đời lính là như thế, rày đây , mai đó,
tối hôm qua còn uống café bánh mì Chợ Sư Đoàn, hôm nay đã có mặt nơi
tuyến đầu, giải tỏa Quận Lỵ Thường Đức nơi bị Cộng Quân tiến chiếm.

Theo chân đơn vị, Trung đội 3/ ĐĐ94ND do tôi chỉ huy tiến chiếm mục
tiêu trong những ngày đầu đơn vị khai hỏa…Trong lúc xung phong tiến
chiếm ngọn đồi “lưng ngựa” 383 do đơn vị chỉ định chẳng may một trái
đạn cối của địch bắn vào đội hình Trung Đội, tôi bị thương và người lính
mang máy truyền tin là Hạ Sĩ Hòa tử trận. Tôi chỉ kịp nghe tiếng Hạ Sĩ
Hòa kêu lên:”Em bị thương rồi ông Thầy ơi” ( trong binh chủng Nhảy Dù,
Trung Đội Trưởng thường được những người lính trong Trung Đội gọi là
ông Thầy). Sau này tôi biết được là Hạ Sĩ Hòa nhà ở trong Trại Gia Binh
Hoàng Hoa Thám, là bạn cùng khóa với MĐ 90.
Như vậy thêm một món nợ ân tình về Hoàng Hoa Thám. Có thể Hạ
Sĩ Hòa đã hứng chịu hết những mảnh đạn oan nghiệt đó để tôi được sống
cùng các người lính trong Trung Đội 3/ĐĐ 94 đã hy sinh trong trận chiến
này. Tôi viết những dòng chữ này như một nén nhang tưởng niệm đến các
đồng đội đã hy sinh vì đất nước.

Sau này do một dịp rất tình cờ MĐ Lém 94 đã tìm gặp mộ của Hạ Sĩ
Hòa chôn tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa. Mộ của Hạ Sĩ Hòa đã được
MĐ Bùi Đức Lạc gởi tiền về cho MĐ Lém trùng tu lại năm 2010. Tôi
cũng thay mặt Hạ Sĩ Hòa gởi lời cảm ơn đến MĐ Bùi Đức Lac, đã không
quên các đồng đội nằm lạnh lẽo, hoang tàn, không người chăm sóc trong
NTQĐBH.
Bị thương và tôi được di tản về Bệnh Viện Đỗ Vinh điều trị, nằm tại
Phòng Sĩ Quan, lầu 1, sát cửa sổ. Tôi là một trong những Sĩ Quan Trung
Đội Trưởng của Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù bị thương đầu tiên khi Tiểu Đoàn
9 khai hỏa tại Mặt Trận Thường Đức (08/1974). Ngày hôm sau có thêm
MĐ Bảo Huệ ĐĐ82, MĐ Vinh ĐĐ 94 cũng bị thương chuyển đến nằm
chung phòng… Buổi trưa đang mơ màng tôi thấy thấp thoáng một bộ bà
Xuân Giáp Ngọ 2014
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198