Page 153 - DacSan69
P. 153
Muõ Ñoû 153

Trịnh công Danh. (Sau nầy khi đi ở tù Cộng sản tôi gặp lại Khải
hô, Hắn vạch bụng ra và kể rằng : “Trong thời gian ở mặt trận An
lộc, hắn bị thương rất nặng cần phải giải phẩu ngay, không phương tiện
tản thương vì thế hắn được Bác sĩ “mổ sống” mà không có một giọt thuốc
mê nào và may lại bằng chỉ bao cát”. Những ngày An lộc nằm trong địa
ngục, hấp hối vì bị Cộng sản bao vây. Thật là kỳ diệu. Tôi bảo là: “số mầy
sẽ không bao giờ chết vì Tử thần đã chê mầy rồi”. Hiện tại Khải hô đang
định cư ở Bắc Cali. Riêng Danh tôi gặp lại ở Mỹ, Hắn kể những ngày khói
lửa ở đồi Ngọc Tú vùng Tam biên Tân Cảnh. Hắn đi Tiền sát cho Tiểu
đoàn 9 ND. Khi rút quân ra khỏi vùng hoạt đông bị lọt vào ổ phục kích
của địch nên bi bắt mãi đến 1973 mới được trao trả. Hiện tại đang định cư
tại vùng Tampa Bay Florida. Vẫn “Hào phóng và Mê gái” như ngày nào.
Hiện tại đang vui thú với cây kiểng cùng với họ hàng Cognac). Bạn bè tác
chiến còn lại có thể đếm được trên đầu ngón tay. Đinh văn Tường (Tường
cao) ở Tiểu đoàn 9 ND và Hồ Tường Tiểu đoàn 5 ND, Minh (Minh lùn)
ở Tiểu đoàn 8 ND, giờ nầy có lẽ cũng đang tả xung hữu đột trước kẻ thù.
( Tường cao hiện tại định cư tại Tiểu bang Origon, Hồ Tường ở Tiểu bang
Philladenphia, còn Minh ở Canada).
Tôi nhìn qua Lành nằm yên không biết Anh có ngủ được không?.
Thường ở những nơi nguy hiểm, tôi bảo Tiền sát ngủ cạnh tôi để kịp thời
khi cần. Trong trận chiến, nhất là đối với binh chủng Nhảy dù, sự rủi ro
chết chóc làm sao tránh khỏi, nhưng tôi nghĩ nếu cấp chỉ huy có cái nhìn
“nhậy bén” một quyết định “kịp thời, đúng lúc” thì sự thiệt hại sẽ ít đi.
Điều nầy thật sự đã ám ảnh trong cuộc đời binh nghiệp của tôi rất nhiều.
Sau hơn một tuần kể từ ngày đơn vị tôi vượt sông Mỹ Chánh tiến vaò
cổ thành Quãng Trị, Đại đội đã mất đi một số binh sĩ và một số Hạ sĩ quan
nòng cốt thâm niên từ trận Đồng Xoài như Trung sĩ Châm ( Anh chết
cùng với tổ đại liên khi Đại đội tôi vượt sông Nhung). Kế đến Thượng
sĩ Phái, Ông là Thường vụ Đại đôi (Ông chết vì đạn pháo kích 130ly của
địch khi dẫn toán binh sĩ về Tiểu đoàn lảnh tiếp tế). Chính Đích thân Khôi
Nguyên báo tin nầy cho tôi biết. Thật tình tôi cảm thấy thẩn thờ trước tin
buồn nầy. Nhớ những ngày đầu về đơn vị, Ông là Trung đội phó Trung đội
4. Tuổi lính của Ông gần bằng tuổi đời của tôi vì thế tôi thường gọi Ông
bằng “Bố”. Ông gần gủi đơn vị nhiều hơn gần gủi với gia đình.Cách đây
mấy ngày. Tôi còn nhớ khi tiến vào Quãng Trị, Đaị đôi chạm địch. Ông
còn quanh quẩn bên tôi để đốc thúc canh chừng bảo vệ cho tôi.. Tấm lòng
cuả Ông đối với tôi, Tấm lòng của một thuộc cấp đối với cấp chỉ huy của
mình, làm sao tôi không xúc động hay có thể quên Ông được. Ông mới
chính thực là người lính gìa suốt đời tận tụy với nhiệm vụ mà cấp trên đã
giao phó. Ông đã hy sinh hơn nữa cuộc đời của mình cho đơn vị cho binh
chủng. Thật đáng kính trọng. Một số binh sĩ như Hạ sĩ Chánh, Hạ sĩ nhất
Xuân Giáp Ngọ 2014
   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158