Page 157 - DacSan69
P. 157
Muõ Ñoû 157

chức vụ Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu đoàn 7 ND cho đến ngày cuối
cùng thay cho đích thân Khôi Nguyên về nắm chức vụ Lữ Đoàn
Phó Lữ đoàn 3 ND).
Đại đội tôi một số chết và bị thương trong đó có Thiếu uý Phi. Sau khi
di tản thương binh xong trời đã tối, tôi đành phải đóng quân lại ở khu nhà
thờ La Vang. Sau một ngày đầy mệt mõi, nhưng lòng tôi vẫn bồn chồn lo
lắng, Mục tiêu mà ngày mai tôi phải thanh toán đang yên lặng, chờ đợi.
đầy thách thức đối với tôi. Tôi cảm thấy còn hối tiếc vì đã để Sông Lô bị
thương nặng như ngày hôm nay. Lòng tôi ngỗn ngang trong giấc ngủ nặng
nề.
Sáng sớm ngày hôm sau. Tôi gọi Trung uý Dũng ( Dũng là sĩ quan
vừa mới tăng cường về đại đội tôi, hình như Anh từ bộ binh chuyển qua,
hiện tại Dũng đang sống ở Houton texas) Tôi tạm thời để Anh làm Trung
đội trưởng trung đội 2. Tôi nói rõ ý định của tôi và ra lệnh cho Anh dẫn
trung đội vòng về hướng Nam lợi dụng những khu nhà đổ nát ẩn núp và
cho toán khinh binh bám sát tấn công vào mục tiêu mà hôm qua địch đã
tập trung, còn tôi điều động 2 Trung đội còn lại tấn công theo hướng cũ
để đánh lưà địch. Kế hoạch tấn công của tôi thành công, toán khinh binh
trung đội 2 đánh bật được chốt mà hôm qua đã làm đại đội tôi thiệt hại rất
nhiều. Một điều làm tôi ngạc nhiên, hoả lực địch từ hướng chân đồi vẫn
yên lặng, có lẽ là địch đã rút lui. Tôi tiếp tục bung rộng về hướng tây, y
như tôi phỏng đoán địch đã rút lui để được an toàn nên chúng để lại chốt
thí. Địch bỏ lại nhiều loại vũ khí có cả 37 ly phòng không , súng cối 61ly,
82ly, giàn phóng AT3 và rất nhiều quân dụng, có lẽ đây là cấp Trung đoàn
mà địch đã ém quân ở đây từ lâu. Địch đã lợi dụng yếu tố nghi binh, ém
quân nơi trống trải vì thế ta không ngờ để phát giác được.Tôi báo cáo toàn
bộ cho Khôi Nguyên và xin thiết giáp vào kéo những vũ khí mà ta mới vừa
tịch thu được.
Tôi chọn được một góc nhà thờ chánh để đóng quân. Giờ đây tôi mới
thật sự nhìn rõ ràng cảnh vật xung quanh khu nhà thờ. Khu Thánh đường,
mái nhà đã hoàn toàn sụp đổ. Bên trong ta có thể nhìn được cả một bầu
trời xanh. Bàn ghế nơi khu làm lể gẫy vụng ngổn ngang, tượng Chúa vẫn
còn. Bước sâu vào trong mọi vật tung toé đổ nát. Trong bầu không khí
vắng lặng, tâm hồn tôi thật sự lắng đọng. Một mình đứng giữa khu Thánh
đường rộng lớn. Tôi cảm thấy mình nhỏ bé. Trong khoản không gian hoàn
toàn yên lặng tưởng chừng như nghe được từng hơi thở của chính mình.
Tôi cảm thấy lành lạnh rợn người như có điều gì linh thiêng. Mặc dầu tôi
không phải là người theo đạo nhưng lòng tôi muốn xin nơi Chúa một lời
cầu nguyện “xin Chúa cho đơn vị con được bình an”. Điều đặc biệt gác
chuông và tượng Thánh Gía vẫn còn sừng sửng nguyên vẹn. Cảnh vật
xung quanh nhà thờ hoàn toàn đổ nát trông thảm hại, riêng tượng Đức Mẹ
Xuân Giáp Ngọ 2014
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162