Page 77 - DanSan68
P. 77
Muõ Ñoû 68 77

- Mẹ mày…mày đá đít tao đau thấy mụ nội…tao đã lộn hai vòng rồi, mắc
mớ gì mầy còn dọng thêm một báng súng vào bụng tao..?
Cũng có thêm tiếng cười khoái trá:
- Mẹ… không có cái gì đã cho bằng hồi nãy tao đm ông Thông, Ổng chỉ
có đá đít tao mà còn tức cười nữa…!!!
Tôi lại nghe tiếng quát của Trung Úy Thông Trung Đội Trưởng Viễn
Thám:
- Im đi…đây nè mấy chục cái địa chỉ và tên họ của mấy cô học sinh Trung
Học Thành Nội, chia nhau ngày mai viết thư cho họ, nhớ đừng viết tục tỉu
nha mấy ông cố nội !
Đêm đó, đêm 15-5-1972 chúng tôi tạm đóng quân ở cầu An Hòa, đường
ra Quảng Trị. Không ngũ được, tôi bước xuống võng, xỏ chân vào giày
Sault, mang giây ba chạc, rút cái đèn pin bằng cây bút cấm trong túi với
cái mũ sắt chụp lên đầu. Sơn Nhung, Hạ Sĩ Nhất người Miên bên cạnh Tôi
như hình với bóng lòm còm bò dậy, mò trong Balô tìm C4, bật diêm quẹt,
chỉ hai phút sau tôi có ly cà phê nóng hổi trên tay. Trong những giây phút
này, tôi không có một thoáng suy nghĩ nào về cha mẹ vợ con gia đình mà
tôi chỉ nghĩ đến những người Lính Trinh Sát Nhẩy Dù thân thương như
thể tay chân của chính mình, họ đã ở bên cạnh cuộc đời và đồng chia cộng
gian khổ hiểm nguy 24 giờ ngày đêm đối diện với thần chết không biết
đâu mà lường, nào ai biết ngày mai sẽ ra sao trên đường chiến chinh máu
lửa…?! Chiều nay họ còn đùa với nhau: “ lính mình uýnh lính ta, tao uýnh
hộc máu ra, cho mày tởn tới già, đừng la cà phá phách… ở đây nữa “, rồi
ngày mai, ngày mốt, hay những ngày sau nữa, họ cùng tôi lao vào lửa đạn
với địch thù thứ thiệt, sống chết chỉ cách nhau như sợi tóc có vài giây đồng
hồ. Tôi với Sơn Nhung đi một vòng qua các lều poncho dã chiến, trở về
chỗ của mình thì trời vừa gần sáng. Dân chúng ở khu vực chung quanh đã
thức dậy, các bếp lò cũng nhóm lửa. Tôi vẫn ngồi đó với ly cà phê đã nguội
chờ trời sáng hẳn. Thiếu Úy Hiền Toán Trưởng Viễn Thám, vừa đi vừa cài
nút áo đến gặp tôi và nói :
- Đại Úy có mấy người dân muốn gặp …!!!
Tôi đi ra niềm nở đón tiếp người dân xứ Huế thăm đơn vị Nhẩy Dù. “Phái
đoàn” gồm có: một người đàn ông trung niên và hai cụ bà với gánh gồng
trên vai thân thiện:
- Thưa Đại Úy,…dân ở đây gọi tui là Bảy Sói, trước đây tui là Cảnh Sát,
Tết Mậu Thân gia đình tui bị VC giết rụi, tui thoát chết được vì lúc đó tui
không có ở nhà…đây là gánh xôi, đây là gánh bánh bột lọc với nồi chè Vĩ
Dạ của bà con nấu đêm qua khi nghe nói Nhẩy Dù ra Huế…xin Đại Úy
nhận cho Anh Em…tuy chỉ là thức ăn đơn sơ gia bản…Nhưng là tấm lòng
của dân Huế thương mến Lính Nhẩy Dù đã xã thân chiến đấu bảo vệ Huế
trong những ngày dầu sôi lửa bỏng…!

Giả từ Denver
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82