Page 74 - DanSan68
P. 74
74 Muõ Ñoû 68
tới, xô ông nội qua một bên, nó nắm lấy tóc tôi kéo tôi ra về phía hắn. Ngó
lên trần nhà la lớn: “Lộc, Kính, Hiệp, tụi mày không xuống tau bắn con
Ti”!
Nó vừa nói, vừa xoáy mái tóc dài của tôi trong tay, nó đẩy tới, đẩy lui.
Tôi đau điếng, tôi sợ, tôi run lẩy bẩy, nước mắt ứa ra nhưng không dám
la thành tiếng. Ông nội tôi chấp tay lạy nó như tế sao: “Tui lạy anh tha
cháu tui, con gái con lứa, hắn biết chi mô”! Thằng Phan càng la lớn: “Tau
biết tụi mi trên đó, có xuống không thì nói, tau bắn con Ti”. Phan xô tôi
té xuống, lấy chân đạp lên lưng, chĩa mũi súng lên đầu tôi hô: “Một, hai,
ba…”. Lập tức anh Lộc mở nắp trần nhà thò đầu xuống la to: “Đừng, đừng
bắn em tau, tau xuống, để tau xuống…”!
Ông nội tôi chạy lại giữ cái ghế cho anh bước xuống, hai chân ông run, ông
té sấp, đang lúc anh Lộc tìm cách tuột xuống,thò hai chân xuống trước,
hai tay còn vịn trần nhà, khi đôi chân vừa chạm chiếc ghế đẩu thì Phan đã
nỗ súng, đạn trúng ngay chính giữa cổ, máu phọt ra, anh Lộc dẫy dụa mấy
cái rồi nằm im.
Mặc ông nội tôi la hét thất thanh, Phan chĩa súng bắn lên trần nhà, nghe
tiếng anh Kính lăn tới đâu, nó bắn tới đó, bắn nát trần nhà, hết đạn nó dành
lấy cây súng của một thằng khác bắn tiếp, cho tới khi anh Kính tôi rớt
xuống theo mấy miếng ván. Anh Văn ngồi bệt xuống đất, nhắm mắt, bịt
tai, run lẩy bẩy, ngồi kề bên cạnh anh người tôi tê cóng, đái ỉa ra cả quần,
ông nội tôi nhào tới ôm anh Kính, hai mắt trợn trừng, anh đang thều thào
những lời sau cùng, ông khóc, ông chửi rủa thằng Phan, nó say máu, bắn
luôn ông nội tôi, Ông tôi đổ xuống bên cạnh anh Kính…!
Kính Thưa Quý Vị,
Đó là những cái chết oan khiên của những người ruột thịt thân yêu mà tôi
phải chứng kiến tận mắt với muôn ngàn đau dớn. Trong bà con thân tộc
nội-ngoại hai bên của tôi có rất nhiều người bị bắt đi ở nhà thờ Phủ Cam,
một số bị bắt ở nhà thờ dòng Chúa Cứu Thế. Số người bị chôn sống, mất
tích lên tới 70 người. Tất cả đều là học sinh, sinh viên, thường dân, nông
dân, buôn bán ở chợ An Cựu.”
(ngưng trích)
Sau Tết Mậu Thân, những hầm mộ chôn vùi nạn nhân xứ Huế bị quân Việt
Cộng chôn sống đã được thân nhân đào bới truy tìm, tổng kết đã có hơn
5747 bộ hài cốt được cải táng… và mãi cho đến ngày nay và mai sau nữa
cứ mỗi lần Đông qua Xuân đến người người vui Xuân đón Tết thì ở Huế
nhà nhà cũng cúng giỗ người thân yêu đã bị Việt Cộng giết trong Tết Mậu
Thân 1968…! Đây là chiến thắng “đáng” được Việt Cộng tự hào, cổ võ và
mồm loa mép giãi rêu rao là thành quả giải phóng miền Nam ư…?!

Bây giờ là mùa Hè 1972, tôi trở lại Huế lần này, sau bốn năm, dù rằng Huế

Giả từ Denver
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79