Page 102 - DanSan68
P. 102
102 Muõ Ñoû 68
còn kẹt lại ở Ấp Láng Cát và Tiểu đoàn I và 8 Dù, vẫn còn nằm án ngữ phía
Đông-Bắc Phước Tuy bị kẹt cứng. Các cánh quân này sau đó tìm đường về
Vũng Tàu qua ngả Long Sơn ngập nước. Anh em phải băng qua vùng sình
lầy nên chịu thật nhiều mất mác về sau.
Tiểu đoàn trừ gồm 3 Đại đội, trấn giữ tại cầu Cỏ may. Tiểu đoàn trưởng
bảo tôi phải trông nôm luôn Đại đội 94 và ông nói sẽ cho Trung úy Hoàng
Cơ Môn về làm Đại đội trưởng Đại đội 94, nhưng bị tôi phản đối kịch liệt,
nên ông bỏ ý định này.
* Một bông Mai của Thiếu úy Vinh phải trả bằng mồ hôi và xương
máu, hơn hai năm lăn lộn ngoài chiến trường học hỏi được rất nhiều kinh
nghiệm, còn cấp bật Trung úy đồng hóa của Luật sư Hoàng Cơ Môn chỉ
để làm cảnh, không thể chỉ huy. Tình nguyện phục vụ trong đoàn quân
Mũ Đỏ, là việc làm rất đáng khen, nhưng để chi huy một Đại đội tác chiến
Nhảy Dù không phải là chuyện dễ dàng, mà một ông Luật sư có thể làm
được.
Tại cầu Cỏ May, Đại đội 93 chịu trách nhiệm hướng Bắc và Tây-Bắc. Vinh
94 thủ mặt Đông và 92 của Đại úy Ruân phòng thủ hướng Tây. Phía Nam
có thiết giáp và cách đó không xa còn có một Đại đội Thủy Quân Lục
Chiến trấn giữ.
Tiểu đoàn không nhận được tái tiếp tế nên tôi báo cho các Đại đội vào kho
gạo của Hải Quân tại cầu Cỏ May mà lấy, đồng thời tôi cũng cho anh em
binh sĩ đem gạo đổi lấy thức ăn của dân chúng và buổi chiều hôm đó Tôi
và Ruân có bữa cơm gà luộc, uống rượu whisky, Lưới chôm ở bót Cảnh
sát, tại đầu cầu Phước Tuy, nghe đâu có tới một hầm rượu lận.
Tối 28/4, địch dùng ghe nhỏ bơi qua sông tấn công, nhưng chúng bị đẩy
lui, có một số anh em Đại đội 93 bị thương, được di tảng về bệnh viện
Vũng Tàu.
Sáng ngày 29/4 có lệnh rút về Vũng Tàu, khi xe tôi đến căn cứ Hải quân
Cát Lở thì bị Việt Cọng phục kích, chiếc M113 tôi đang đi bị quả B40 bắn
bức xích. Tôi phải bám vào thành xe đến sau. Súng nổ, người ngã, xe vẫn
chạy, đến trường truyền tin xe mới dùng lại cho tôi leo lên và xe tiếp tục
chạy tới bến đá ở bãi trước. Khi tôi tới nơi thì các Tiểu đoàn đã ra khơi,
không còn một chiếc ghe nào trong bến.
Nằm dọc con đường men theo vách núi có hàng mấy chục chiếc M113 còn
nguyên vẹn, bửng sau mở trống thơn, nhưng không còn người. Việt cọng
bắt đầu pháo vào bến đá, gần điểm tập trung, có một binh sĩ chết và vài
người bị thương. Anh em phát hiện tên đề-lô ở trên núi, gần tượng Phật,
đang đứng điều chỉnh. Tôi cho một toán leo lên mỏm đá dùng M72 bắn,
nhưng cũng không biết có kết quả hay không? Sau đó Chi Lăng đem ghe
vào và chúng tôi ra khơi. Tối hôm đó ghe tôi neo tại Vòm Láng, thuộc
Tĩnh Gò Công.

Giả từ Denver
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107