Page 103 - DanSan68
P. 103
Muõ Ñoû 68 103

Khoản 11 giờ trưa ngày 30/4/1975. Thiếu tá Tiểu đoàn trưởng nói với tôi
trên máy:
- Hòa bình rồi, anh em nào muốn về với gia đình, Tường cho họ xuống
ghe nhỏ vào bờ, ai muốn phiu lưu thì mình sẽ đến Thái Lan hay một nước
nào đó vùng Đông Nam Á. Tôi gọi máy hỏi các bạn; không một người nào
muốn về. Nghĩ đến gia đình, tôi buồn lắm, dù không khóc được, nhưng hai
giòng lệ vẫn cứ lăng dài trên má, Và nếu hôm đó có bạn nào về chắc chắn
tôi sẽ chọn về với gia đình. Oh! Cũng là số mệnh.
Chiều ngày 30/4, nhiều ghe thuyền chạy ngang qua Vòm Láng, trên ghe
người là người; đứng, ngồi, nằm chen chúc nhau chật cứng.
Hòa bình gì mà tôi cảm thấy; người như điên, như dại, lòng nóng như lửa
đốt, không biết mình phải binh đường nào, chọn đường nào đây?
- Đi, thì lòng như đã chết! phải xa gia đình, xa vợ con, không biết đến
bao giờ mới gặp lại.
- Về cũng chết, tôi biết mình không thể sống với Việt cọng, vì tôi lớn
lên trong vùng Việt minh, hiểu rõ bọn chúng.
Chín giờ tối ngày 30/4 có lệnh ghe nhổ neo ra khơi và đến tối ngày hôm sau,
ghe tôi được Đệ thất hạm đội Mỹ hướng dẫn mọi người lên con tàu buôn
đậu sẵn ở hải phận Quốc tế. Nửa đêm hôm đó tàu nhổ neo, di chuyển đến
Subic Bay, Philippines; cho một số người xuống bến, vì tàu chở quá tải, rồi
tàu lại tiếp tục đến đảo Guam thuộc Mỹ, nằm giữa Thái Bình Dương, chấm
dức những ngày tôi phục vụ trong quân ngũ, sống và chiến đấu với anh
em đồng đội qua các địa danh: Từ vùng biên giới Tây Ninh, Bình Long,
Phước Long. Vượt biên sang Cambodia vùng Lưỡi Câu, Mỏ Vẹt tấn công
Trung ương cục Miền Nam, dự trận Dambe, Mimot, Campong- cham, đến
cuộc hành quân đổ bộ sang vùng Hạ Lào. Tham dự trận Mùa Hè đỏ lửa
tại Tân Cảnh, Đakto. Hành quânn tái chím Tĩnh Quảng Trị, lên Thường
Đức, Quảng Nam, đánh đồi 1062, về Xuân Lộc, Long Khánh, sang Bà Rịa,
Phước Tuy, Vũng Tàu,. Chiến trận trải dài suốt tám năm tôi phục vụ trong
đoàn quân Mũ Đỏ với bốn lần bị thương và nhiều lần thoát chết.
Kính thưa Qúy vị, thưa Qúy Niên Trưởng, thưa các bạn và các anh
chị em Mũ Đỏ. Loạt bài viết vể “ Những ngày sống trong Quân ngũ ” lính
kể, lính nghe đến đây là kết thúc.
Tườngvi kính xin Quý Anh chị giành một phút Mặt niệm, thắp nén hương
lòng, tưởng nhớ đến các anh hùng tử sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến để bảo
vệ Tổ Quốc, cho người dân sống dưới thể chế Việt Nam Cọng Hòa được
hưởng đời sống tự do hạnh phúc trong suốt 20 năm.
Anh em còn nhớ tiếng gọi yêu thương đầy nước mắt;
- Anh lính Cọng hòa ơi! cứu tôi với.
Lời kêu cứu; xé lòng ấy, thỉnh thoảng vẫn đánh thức tôi trong đêm dài
mộng tưởng từ ngày tôi rời bỏ quê hương. Thương ơi là thương!!

Giả từ Denver
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108