Page 139 - MuDo67
P. 139


qua, còn đọng lại thành vũng trước miệng hầm. Hai con sóc đuôi xòe rượt
đuổi nhau trên thân cây cao, di chuyển nhanh như mũi tên, rồi lao nhanh
xuống gần vũng nước. Thấy bóng người, nó thoát lên cây,dừng lại nơi
chán ba, ngoảnh mặt nhìn về phía tôi, dùng hai chân sau để đứng,hai chân
trước ôm hạt dẻ đưa lên miệng, vừa nhấm,vừa xoay tròn, lột lớp vỏ bên
ngoài thật tài tình. Tôi đang say mê theo dõi mấy con sóc thì nghe được
tiếng Thiếu tá Quí nói trên máy:
-Fighter đang ở trên vùng, anh qua tầng số liên lạc với nó đi.
Tiếng phản lực rỏ dần và chỉ vài phút sau hai phi tuần A 37 lước qua trên
đầu, bay rất thấp, đảo vài vòng và rồi nghe những tiếng bom nổ ở hướng
Tây rất gần Trung đội tiền đồn.Thiếu úy Hoành la hoảng.
-Ceasefre, ceasefre !
-Nó đánh gần quá Đích thân, sát tuyến của tôi. Tôi bảo Hoành:
-Kiểm soát lại con cái xem có ai bị gì không?
-Trong này thì vô sự Đích thân.
-Thằng Phú đang gác bên ngoài, để tôi ra xem rồi báo cho Đích thân
biết.
Vài phút sau, Hoành báo về:
- Phú không sao, nhưng em nghe bên Tiểu đoàn I có vài người bị
thương.
Vừa lúc,Thiếu tá Quí hỏi tôi:
- Con cái anh có OK không? Tôi trả lời,
- Vô sự, Đích thân.
Bom nổ khoảng cách giũa ta và địch. Tôi đoán, dù chúng không bị thiệt
hại, cũng hoảng hồn, nên dùng súng AK bắn vung vãi lên trời.
Sau khi các phi tuần rời vùng, tiếng súng cũng im bặt. Ai cũng biết cuộc
đột kích sẽ xảy ra nên tinh thần mọi người rất căng thẳng, nín thở,chờ đợi.
5-10 phút trôi qua, yên lặng nghẹt thở. 30 phút, rồi 40 phút chờ đợi vẫn
không thấy gì.
Đùng một cái, không khí như tan vỡ: Tiếng đại liên M60 bắn liên hồi, rồi
thì tiếng đạn M79, M16, AK nổ dồn dập, chen lẫn tiếng bình bình của lựu
đạn và B40.
Đến chiều tối Hoành cho tôi biết TĐ#I hoàng toàn làm chủ 1235 và con cái
mình giờ đây có thể ra bên ngoài sinh hoặc bình thường.
Tiếng reo sung sướng của Hoành làm tôi xúc động, thấy thương anh em
suốt tuần phải ép mình ăn ngủ dưới giao thông hào, mọi tiếp tế nhờ hệ
thống anh nuôi mang đến.
Tin vui TĐ#I làm chủ đỉnh 1235, cũng xóa tan những lo âu của TĐ#9, nhất
là Trung tá Tiểu đoàn trưởng, cây sơn pháo bị diệt, có nghĩa lấy lại 1062 sẽ
dễ dàng hơn, ít đổ máu hơn và việc phòng thủ sau này cũng an toàn hơn.
ĐĐ92 từ ngày trở lại vùng hành quân, nghỉ ngơi thoải mái bên con suối
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144