Page 136 - MuDo67
P. 136


94 băng ngang qua điểm đóng quân cửa tôi tiến về phía trước, vào cánh
rừng rậm bên phải.
Tuần lễ sau đó, Thăng điều động Trung đội tiến chím ngọn đồi trước mặt,
có nhờ tôi dùng pháo binh kiềm pháo địch,Thăng nói ở trong rừng không
quan sát được. Tôi theo dỗi con cái của Thăng đang bò lên đồi. Địch phát
giá hiện từ trên cao bắn xuống, làm Trung đôi này kẹt cứng dưới rãnh sâu,
tiến thối lưỡng nang. Tôi phải chuyển pháo binh bắn yểm trợ trực tiếp lên
đồi, anh em mới thoát ra được.
Trong khi Tiểu đoàn 9 Nhảy Dù đánh 383, Tiểu đoàn I Nhảy Dù, cánh
quân B do thiếu Tá Quí Tiểu đoàn phó chỉ huy đang thăm dò đỉnh 1062.
Ngày nào tôi cũng nghe súng nổ, nhưng không biết chính xác quân mình
tiến đến đâu và đã chím đươc 1062 chưa? Đến khi Tiểu đoàn 8 Nhảy Dù
vào thay Tiểu đoàn I thì Pháo binh và các phi tuần bắt đầu đánh lên đỉnh
1062 liên miên và chỉ 3 ngày sau đó, tôi nhìn lên đỉnh 1062 không thấy
còn cây cối nữa.
Tôi bắt đầu theo dỗi những trận đánh của Tiểu đoàn 8 Nhảy Dù, bằng ống
nhồm, mỗi khi nghe súng nổ, tôi ra ngoài theo dổi, nhưng không thấy hình
bóng ta và địch đâu hết.
Ngày 19/9, ngày đi lãnh tiếp tế,Thượng sĩ Hiệp, thường vụ ĐĐ đến hỏi
tôi:
-Đích thân có gởi thư vể hậu cứ không? đưa tôi mang ra cho tiền trạm..
Tôi giao thư cho Hiệp thì nghe súng nổ vang rền. Tôi chạy vội vào hầm,
lấy ống nhồm nhìn lên 1062 cho rõ, tôi thầy nhiều bóng người chạy qua,
lại, biến mất trong tầm mắt, rồi lại xuất hiện nhiều hơn và sau đó chỉ nghe
tiếng súng đì đẹt rời rạc.Tin tức Tiểu đoàn 8 ND làm chủ 1062,không
những anh em Dù vui mừng mà các đơn vị có trách nhiệm bảo vệ Quảng
Đà cũng vui theo và người dân Đại Lộc cũng lục tục gông gánh trở về
nhà.

GIAI ĐOẠN II
KHÚC XƯƠNG, THẬT KHÓ NUỐT.

Đào tạo một người lính, để bổ sung cho các đơn vị tác chiến, vào giai
đoạn này. Tính mạng của họ giống như viên sỏi nhỏ, quẳng vào lòng biển
cả mênh mong. Làm sao lấp đầy chiếc hố chiến tranh, khi càng ngày cường
độ giao tranh càng thêm khốc liệt. Đơn vị của tôi lúc bấy giờ giống như
con ve sầu lột xác, lớp người mới luôn được bổ sung, để cho đơn vị còn
khả năng chiến đấu, còn giữ được cái tên. Trận chiến tại Thường Đức cũng
vậy. Hai bên giao chiến giành giật cao điểm 1062, biến nơi này từ ngọn
núi nhiều cây cao cổ thụ, thành ngọn đồi trọc như nấm mộ hoang, chôn vùi
hàng trăm sinh mạng của cả hai bên, để giữ lấy một vùng đất hoang vu, mà
   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141