Page 137 - MuDo67
P. 137


thật ra trong thời bình, không một người nào muốn đặt chân đến khu vực
này. Nhưng hiện giờ nó là những điểm cao chiến lược, kềm chế con đường
dẫn vào Thường Đức mà ta và địch: so gươm, đọ súng giành giật chém giết
nhau, không bên nào chịu nương tay, để làm chủ nơi này.
Trong lúc trận chiến bùng lên giữ dội, theo phản ứng tự nhiên, ta
không có nhiều thì giờ để suy nghĩ, nhưng một khi nó đã tàn lụn, là lúc
tâm hồn ta quay về với hiện thực. Chứng kiến cảnh hoang tàng đổ nát trên
chiến địa, kẻ mất người còn, bùi ngùi thương tiếc. Còn nỗi đau đớn nào
hơn, khi gom xác anh em đồng đội vừa mới hy sinh, cuộn tròn trong tấm
poncho của chính họ, rồi sắp thành hàng dài giữa trời mưa gió, hay nằm
phơi mình dưới ánh nắng gay gắt để chở trực thăng, mang họ về với gia
đình. Thương binh thì Quân phục rách tả tơi, đầu không nón sắt, mặt bơ
phờ, năm ba người chuyền nhau một điếu thuốc, phớt tỉnh trong lúc chiến
trường còn đang sôi động và những quả pháo của địch, vẫn nổ rất gần.
Tôi cắt đường băng ngang qua đây, cố gắng tiến nhanh, để tiếp sức cho
đơn vị bạn đang bị kẹt trên 1062, còn có chút hy vọng .
Nổi buồn chỉ thoáng qua khi bắt gặp cảnh xót xa này, nhưng hình như! nó
vẫn cứ thấp thoáng ở đâu đó…và vẫn đeo đuổi theo người chiến binh đang
lao mình vào trận chiến, cố sức tiến lên để hoàng thành trách nhiệm của
một người lính, nào biết tính mạng của mình rồi sẽ ra sao?
Hôm qua, TĐ#9 ND rời chiến trường, di chuyển ra Đại Lộc, đóng
quân dọc theo liên Tĩnh lộ 4 , sau 2 tháng hành quân nơi núi sâu, rừng
thẩm, áo quần rách tả tơi để chờ tái trang bị. Anh em vui mừng được nghỉ
xả hơi vài ngày cho tinh thần bớt căng thẳng. Nào ngờ!! ngày hôm sau vào
khoản nửa đêm tôi nhận được lệnh gom quân, cho con cái gọn gàng chờ
lệnh. Một tiếng đồng hồ sau, chúng tôi lên xe và di chuyển suốc đêm, đưa
toàn bộ Tiểu Đoàn trở lại vùng hành quân.
Con đường đất đỏ mới mở men theo triền núi gập ghềnh, trơn trợt, rất
khó di chuyển và đoàn xe thì chi dùng đèn mắt mèo, vì vậy gần sáng chúng
tôi mới đến điểm hẹn, vị trí của một pháo đội, bên sườn đồi. Chúng tôi
xuống xe và nhận được lệnh cho binh sĩ chuẩn bi cơm nước cho cả ngày.
Trung tá Tiểu đoàn trưởng hợp, nói sơ qua về tình hình và cho các Đại đội
trưởng biết: điểm đến của các Đại đội.
Chúng tôi di chuyển không ngừng nghỉ từ 6 giờ sáng đến 5 giờ chiều.
Ba Đại đội 90-91 và 94 đi với Tiểu đoàn vào thay thế vị trí Tiểu đoàn 3
Nhảy Dù. Hai đại đội 92 và 93 bọc qua bên phải, tiếp tục di chuyển lên
hướng Tây-Bắc. Nửa đường, Đại đội#92 ém quân dưới chân 1062, bên
bờ con suối nhỏ. ĐĐ#93 tiếp tực di chuyển đến vị trí của Tiểu đoàn#I ND
nằm trên cao. Tôi vào gặp Thiếu tá Quí TĐ Phó TĐIND và được chỉ định
phòng thủ đêm tại đây. Sáng hôm sau, tôi đưa một Trung đội lên thay
thế chốt tiền đồn của TĐIND, cách đỉnh 1235 vào khoảng 300 mét. Ngày
   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142