Page 58 - MuDo65
P. 58
58
sự ra đi của những người lính trẻ.
Đóa hư vô nở trắng đường di quan.
Đâu đó chỉ vài tiếng cú vừa kêu
thảng thốt
như lòng đất vừa quặn đau tiếng
gọi hồn tử sĩ


Mặt trời quay
chìa mảng tối về phía ta
lá bỗng rụng giữa kỳ xanh nỏn
tất cả chúng tôi - những người còn ở lại
đã khóc nghẹn trào lệ vào tim
cho những người lính trẻ vừa nằm xuống
để vinh danh cho hai chữ TỰ DO....





NÓI VỚI

NHỮNG


MÃ MỒ HOANG LẠNH



Bạn quay lưng về phía núi
Chết vắt vẻo mộng hai mươi
Những đồng khô cỏ cháy
Quả mọt chê định mệnh đã rơi

Bạn yên nghỉ ven sườn đồi
Yên ngựa chiều vĩnh biệt
Hồn lửng thửng dạo chơi
Lâu dần quên súng trận

Bạn gục ven lạch nước
Ai ngờ quả pháo đã chung thân
Có một vài lời còn chưa kịp trối
Người yêu vừa quen nên vẫn ngại ngần
   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62   63