Page 50 - MuDo65
P. 50
50
Xuân cộng hòa xã hội
Mai đào tươi thắm hoa
Một nguồn hạnh phúc mới
Trao ngọn bút dòng thơ “

“Hạnh phúc” đâu không thấy, sau khi chiếm được miền Nam thì trại tù
mọc lên như nấm, dân chúng cơ cực, đói khổ, lầm than, mất hạnh phúc,
hết tự do, dưới chế độ sắt máu của đảng Cộng Sản.
Hàng trăm ngàn quân dân cán chính miền Nam bị bắt bớ tù đầy trong các
trại tập trung. Hàng vạn người khác vì không thể sống nổi dưới chế độ hà
khắc, tàn ác nên đã liều chết vượt biển, vượt biên, dù có phải vùi thây dưới
lòng biển cả, hay góc rừng khe núi để tìm đến những đất nươcTự Do.
Trước thảm cảnh nghèo khó, tù đầy, băng hoại trên quê mẹ, nhà thơ họ Vũ
vẫn như không muốn thấy cảnh đất nước nghèo khó khốn cùng, lại uốn
bút ngợi ca đảng qua bài thơ “Nhân Nghĩa”.
“ Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy bóng ông đồ
Bầy mực tầu giấy đỏ
Ngồi đúng chỗ ngồi xưa

Trải trăm ngàn dâu bể
Giấy mực mầu không phai
Chữ nhân và chữ nghĩa
Vẫn những nét thẳng ngay

Ông đồ vẫn ngồi đấy
Khăn áo bạc mầu dưa
Nhắc cho người ta thấy
Lẽ nhân đạo thiên cơ


Cách mạng là nhân nghĩa
Ông đồ là thi thơ
Chữ tuôn dòng thiện mỹ
Qua ngòi bút ông đồ “


Vài năm sau trước khi nhắm mắt lìa đời, nhà thơ họ Vũ làm thêm bài thơ
cuối đời ca tụng ”Mùa Xuân Cộng Sản”.

“Một cây đào muôn thuở
Năm bốn mùa nở hoa
Một ông đồ bất tử
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55