Page 49 - MuDo65
P. 49
49
Việt Nam, ngợi ca Sitalin, trùm Cộng Sản Nga sô khi nghe tin ông trùm
đỏ qua đời.
“Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao ông đã làm sao mất rồi
Ông Stalin, ông Stalin ơi !
Hỡi ơi ông mất đất trời có không
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu đời
Yêu bao nhiêu lại yêu người bấy nhiêu.”


Toàn dân nước Việt, và đặc biệt là cha mẹ nhà thơ ắt phải tan nát cõi lòng
vì những câu thơ đau thấu tim gan khi chính họ chưa hề nhận được một lời
nào êm ấm tạ ơn sinh thành dưỡng dụccủa Tố Hữu gửi mẹ gửi cha! Thế
mà đứa con vong bản lại làm thơ khóc than cho một tên trùm đỏ Cộng Sản
nước Nga!
Năm 1990 khi ông cụ thân sinh ra người viết vừa qua Hoa Kỳ đoàn tụ.
Mùa Xuân đầu tiên trên đất Mỹ, nhân đọc bài thơ “Ông Ðồ” trên một giai
phẩm Xuân, Cụ đã kể thêm về người bạn cũ, tác giả ông đồ vừa gặp lại
nhau, với những bài thơ mới sau khi miền Bắc chiếm được miền Nam.
Bỏ đi những nét bút trong sáng ngày xưa, chói ngợp hạnh phúc với cờ
đảng sao vàng ngập đường, ngập phố, nhà thơ họ Vũ sáng tác ngay bài thơ
“Hạnh Phúc” khi vào đến Saigon trong dịp Tết Ðinh Tỵ 1977.

“Năm nay đào nở rộ
Mừng hội đảng, hội dân
Bút ông đồ lại họa
Những nét chữ đẹp thân

Cờ biển ngập phố phường
Cành đào bay thắm đỏ
Như cả ngàn mùa Xuân
Nở hoa trên mỗi chữ


Thấy trong lòng say sưa
Dừng chân không muốn bước
Nghe đọc những vần thơ
Ngợi khen những nét bút
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54