Page 112 - MUDO82
P. 112
Mũ Đỏ 82 110
con…!! .. con bé nhặt được một cành cây, nó cũng bới móc trong
đống rác tìm kiếm một sự sinh tồn nhỏ nhoi cho nó…nó không xa lạ
gì với công việc moi rác này… nó đã từng theo thằng Nam đi moi
rác kể từ ngày <<giải phóng vô đây>> !... rất nhiều đứa trẻ giống
như anh em nó lang thang bên những đống rác kiếm ăn hàng ngày,
nó không cảm thấy ngại ngùng hay bỡ ngỡ trước cái việc moi rác
kiếm ăn này… bỗng nó nhìn thấy một quả cam ung ủng nằm lẫn lộn
trong đống vỏ … nó vội vói tay moi lấy quả cam nhưng một bàn tay
khác đã nhanh hơn chụp lấy quả cam thối … con bé chưa kịp mừng
đã hụt hẫng nhìn theo và bắt gặp một khuôn mặt nhăn nheo của một
người già rách rưới….. bà ta lủi đi nhanh cũng như đến và không
thốt ra một lời… khiến nó nghĩ có lẽ bà già này bị câm…!!! vừa tiếc,
vừa tức, nhưng nó chẳng làm gì được, nên lại đi quanh đống rác…
nó moi ra được một khúc mắt mía… ngoài ra chẳng còn gì có thể
ăn được, cái đống rác to thế mà cũng khó kiếm được một miếng ăn
thừa…!!!? ..cuối cùng… nó nhặt được một cái ca nhôm mỏng, móp
méo… nó nhìn đống rác cao nghệu lần cuối một cách tiếc nuối, cái
đống rác chỉ còn toàn những thứ bầy nhầy..bạc nhạc, thối rữa, mà
chẳng có người dọn dẹp …nó quay lưng bỏ đi…bầy ruồi nhặng vẫn
cất tiếng hát khúc ….ò…è…. từ giã nó đi cũng như đã chào mừng
khi nó đến để cùng nhau chung hưởng cái đống rác…..
Đầu đường, xó chợ, ngày nọ qua ngày kia, con bé chẳng nhớ
được là nó đã về đến thành phố bao lâu rồi, và từ bao giờ !?.. cái bụng
lúc nào cũng xẹp lép… nó nhặt bất cứ thứ gì có thể nhai được cũng
bỏ vào mồm..!!. có hôm bị tháo dạ… ỉa chẩy suốt ngày… nhưng rồi
cũng tự nhiên khỏi, chẳng cần thuốc men gì … nó quen dần cảnh
màn trời, chiếu đất.. nhiều khi nó nhớ tới bố mẹ nó và thằng Nam
… nhớ đến chẩy nước mắt… nhưng cũng chỉ là nhớ thôi… vì nó đã
biết người chết sẽ không bao giờ còn gặp lại được nữa…!! và cũng
không biết họ ở đâu mà tìm…??!!.. Đêm nay…dưới một mái hiên
nhà, nó tìm chỗ núp mưa và ngủ, con bé nằm co… đắp manh chiếu
cho đỡ lạnh … mưa vẫn rơi không ngừng, đêm vắng mênh mông,
ánh đèn lờ mờ soi bóng con bé nằm co ro ..ai đó đã lấy mất manh
chiếu rách che thân của nó… từng cơn gió cứ liên tục thổc tới, lùa
vào mái hiên nhà chỗ con bé đang nằm co quắp vì lạnh, con bé vẫn
ngủ say, trong giấc ngủ nhiều mộng đẹp, nó mơ thấy vẫn ở nơi căn
nhà cũ trong trại gia binh ngày nào, trong giấc mơ của nó, con bé
Xuân Nhâm Dần, 2022