Page 178 - MUDO 81
P. 178

Mũ Đỏ 81                                    176

(hình của Hạ Sĩ Nhất Nguyễn Thanh Xuân)
   Người chết trận chính thức giã từ vũ khí. Họ thật sự là những anh

hùng đã đi vào huyết sử của dân tộc, là hồn thiêng của sông núi, là
huyền thoại của đất nước. Không có gì cao quý hơn khi chết trận.
Chết trận là chết không một than vãn. Không một ai oán. Không có
lấy một lời trăn trối cho người yêu, không kịp một lời xin lỗi với vợ
dại con thơ ở nhà. Nhưng khi người lính nhắm mắt buông xuôi, tình
yêu vẫn luôn hiện hữu trong ánh sáng vĩnh cửu của tin yêu, trong
tình thương nhớ vô vàn của đồng đội và gia đình. Họ vĩnh viễn là
cánh gió tung bay trên vạn nẻo đường đất nước.

                    “Mày nghĩ, tụi mình như cánh gió
                      Ai đi nhốt gió được bao giờ?”

** Lá Thư Pleime / Thiếu úy Dù Lê Anh Thái

   Khi một người buông tay. Một người ngã. Một thoáng yêu nhau,
Một thoáng ngậm ngùi, thì các bạn thân ơi, là những người sống sót
qua cuộc chiến nay tạm dừng bước giang hồ, chúng ta cần phải ngồi
lại bên nhau, xích sát vào nhau hơn nữa. Cho tình đồng đội vẫn trung
tín. Cho khí thế vẫn dũng mạnh. Để tiếp tục đồng hành với nhau và
chung sức giữ đời cho nhau. Trong tinh thần anh em đoàn kết một
nhà. Trong tinh thần Cố Gắng Nhảy Dù muôn thuở:

  Xin cùng nhau đốt nén nhang, nghiêng mình cầu nguyện cho anh
linh 81 tử sĩ Nhảy Dù được an nghỉ ngàn thu.

   Một lời tạ lỗi trong chua xót đến các Anh khi đất nước các Anh
chết cho chính nghĩa nay không còn nữa. Dù lòng người tại Hải
Ngoại, dù đồng đội các Anh luôn tiếp tục sát cánh dưới cờ Vàng Ba
Sọc Đỏ.

   Một lời xin lỗi các Anh phải chờ đến cả 54 năm mới thật sự nghỉ
ngơi trong ngôi nhà mới. Một ngôi nhà ấm cúng, ngay trong lòng
thành phố luôn tràn ngập cờ VNCH. Bên cạnh những người thân
yêu, những đồng đội xưa cũ và những đồng hương. Như thể tại một
nước Việt Nam thứ hai bên ngoài lãnh thổ của xứ VN CS

  Một lời tạ lỗi đến các cô nhi quả phụ bị quên lãng trong bao năm,
những người đã chịu những nỗi đau, những mất mát và những chấn
thương không chảy máu ròng rã trên cả nữa thế kỷ.

  Một lời tạ lỗi khi thân nhân các Anh không hiện diện đầy đủ trong

                 Tháng mười hai không hai không
   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183