Page 124 - MUDO79_80
P. 124

Mũ Đỏ 79-80  122

định Paris ! nhưng Việt Nam Cộng Hòa vẫn ngoan cường không
chịu thua cố cầm cự suốt hai năm trời với số đạn dược chỉ hao hụt
mà không được bổ xung !... quan với linh đi mót nhặt súng đạn của
đồng minh bỏ lại sài tiếp cho tới bây giờ … bạn bè ông chửi thề …
ông cũng chửi thề …
-	 Đụ mẹ thằng Mỹ khốn nạn ! bỏ đồng mình trong nỗi đoạn
trường khốn khổ còn cúp hết viện trợ vũ khí để mình không đánh
lại thằng Việt cộng trong khi bọn nó được tuị Liên Sô và Tầu cộng
viện trợ tối đa ồ ạt không ngừng !...như thế này thì còn đánh đấm
con mẹ gì nữa !?.
những ngày tiếp theo có nhiều người tự sát hơn ! một tiểu đội Nhẩy
Dù sau khi bắn hết đạn đã dành lại trái lựu đạn cuối cùng cho chính
họ và cùng chết bên nhau ! những cái chết thật oanh liệt ! thật anh
hùng hào khí ngất trời !... Ông cũng từng là một anh hùng ngoài
mặt trận, nhưng giờ đây… trong giây phút này ông không còn là
một anh hùng nữa mà là một thằng hèn !!... ông không thể chết !
không dám chết khi ông chợt nghĩ về những đứa con còn quá bé
bỏng chúng đang cần ông … rất cần có ông trong cuộc Đổi Cờ Lịch
Sử này ! sao thì sao, ông phải về nhà; thằng cu tí mới có mấy tháng
tuổi ! bé Mai, bé Thảo còn bé lắm, vợ ông một nách ba đứa con nhỏ
không có ông thì biết xoay trở ra sao ? ông nhắm chặt mắt đưa tay
aó quẹt cho khô những giọt nước vương trên bờ mi tự lúc nào.. ông
bước nhanh lại phía xác những người lính trẻ máu vẫn tuôn tràn
thấm trên mảnh đất quê hương đau khổ !... họ đã về với đất ! về với
Tổ Quốc than yêu … không … họ đã đi rồi.. Tổ Quốc cũng không
còn nữa … điều suy nghĩ như xé rách qủa tim người lính trận ! có ai
biết được cái quyết định giằng co này đã biến ông thành một thằng
hèn đã không dám chết lúc đó cho tròn trách nhiệm của người lính
trận không bảo vệ được quê hương ?! chết đi để khỏi nghĩ mình
bị gian lận ! bọn Đế Quốc khốn nạn hè nhau đưa cái cờ thua cho
phía VNCH để rồi biết bao nhiêu người phải vào tù khổ sai ! hàng
triệu gia đình lâm vào cảnh màn trời chiếu đất mất nhà mất việc dẫn
đếm thất nghiệp cả nước ! Ông đứng nghiêm đưa tay chào tiễn biệt
những người em đồng đội rồi quay lưng bước đi ….
Giờ đây dù đã ra khỏi nhà tù nhưng vẫn sống trong cảnh trên đe
dưới búa, ông và cả những người dân miền Nam VNCH đã nhận
rõ một điều …” nằm vùng xuất đầu lộ diện khắp hang cùng ngõ
hẻm !... chúng kịch liệt đấu đá nhau, có đứa vào tù cũng vẫn khai
có công với cách mạng để được làm ăng-ten rình rập báo cáo anh
em, nổi tiếng nhất là tên nhạc sĩ nọ, nhạc của nó hay thế, mượt mà,
tha thiết, êm ái thế, tưởng con người của nó cũng hiền lành trong

                   Tháng sáu hai không một chín
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129