Page 165 - MUDO 77
P. 165
Mũ Đỏ 77 161
Nhẹ xem tính mệnh như mầu cỏ cây.”
(Chinh Phụ Ngâm - Đặng Trần Côn - Đoàn Thị Điểm)
Tây-Nguyên! Vùng núi rừng trùng điệp… Nơi có những dòng sông huyền-
hoặc nằm đợi khách qua bờ, mà mỗi “Một lần sang sông là một lần vĩnh
biệt - Một lần sang sông là mãi mãi chẳng quay về”. Chính nơi đây đã có
biết bao nhiêu tráng sĩ lạnh lùng phóng tay ghi đậm tên mình trên trang
sử máu của dân tộc... Lịch sử sẽ thêm một lần sang trang khi chiếc “Thần
Phong 01” của KQVNCH chế tạo, do Tr/Tá NNK và Th/Sĩ NVN bất thần
bay lên đáp PleiKu vào một buổi sáng mây mù và gió lạnh, rồi Th/Tá Định
cùng Tr/Tá Bá đi tìm “Tráng sĩ vượt dòng sông định mệnh” để lập một
“Phi Đội Cảm Tử” bí mật đưa về Tân Sơn Nhất, đặt dưới sự điều động của
ThầnPhong NNK vào năm 1971… Nhưng vận nước chưa xoay chuyển
theo lòng người nên đại sự không thành, chỉ lưu lại trên trang huyền sử của
KQ những vần thơ đầy hào-khí:
Tôi người lính trận từ xa tới
Gặp em nơi phố núi sương mù
Quán nhỏ ngây buồn nghe tâm-sự
Một buổi chiều mưa rơi… PleiKu
Rồi sáng hôm sau các anh lại lạnh lùng quay lưng cất bước lên đường khi:
Gió Lào dậy tanh mùi đất chết
Thổi lấp rừng gìa bạt núi non
Mùa chinh chiến theo chân thù nghịch
Ta về theo cho dậm chiến trường
Chiến trường Tây Nguyên quanh năm mịt mù khói lửa, với những địa
danh ngang dọc bước quân hành in dấu chân của tráng sĩ cùng với những:
Đoàn quân ma bay khắp bốn phương
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược