Page 293 - MuDoso74
P. 293
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 291
đang sôi. Co le do nươc cơm đang sôi làm phỏng chân vì cha đi dep chứ
không phai giày nên ông nong giận hơn bình thương và đa trút cơn thịnh
nộ lên me tôi một trận đon kinh khủng. Ông đá me tôi liên miên đến không
đứng dậy nôi, cuối cùng là năm toc và giập đầu me vô vách đến khi dong
máu đỏ chay dài xuống mặt thì ngươi đàn bà kia can ra, không cho đánh
nữa. Bà ta mơ bop đầm, lây ra cái khăn tay đê hi mũi… chứ không phai
lau máu cho me tôi.

Me năm tay tôi, lom khom vì đau đến không đứng thăng ngươi lên được,
trơ lên nhà trên, me xốc thăng em tôi đang ngủ dúi ơ goc nhà. Me vác no
lên vai, cố tha lưng no cho đưng khoc nữa. Chúng tôi ra khỏi nhà trong
bong chiêu chạng vạng. Ngươi đàn bà kia đứng lặng nhìn theo… tương lai
của bà. Con cho phân bua vài tiếng sủa, rồi quyết định chạy theo những
ke khốn cùng.

Chúng tôi đi bộ thật gần đê sang nhà bà nội. Me tôi gơi chị em tôi cho bà
nội đê đến nhà ông y tá trong xom băng bo vết thương vì máu chay đầm
đìa. Nội xua đuôi chúng tôi làm om xom ca xom. Chú Tư tôi ngoài quán
nhậu, nghe chuyện trơ vê nhà. Ông ra lệnh cho bà nội giữ đứa con trai,
(năm đo, em tôi 4 tuôi) và ra lệnh cho me dân tôi đi đâu thì đi, đưng vê
nhà nữa, đưng đến đây nữa. Me tôi miễn cưỡng gơi lại thăng em tôi cho bà
nội, nhưng no khoc la, không chịu rơi me tôi. Chú Tư táng no một bạt tai
đến sặc máu mũi, chưi tơi ba đơi nhà no. Me tôi không cho đánh no nữa
băng cách ôm no vào long me. Chú Tư trút giận lên me tôi con tàn nhân
hơn cha tôi. Chú đánh me tôi như đánh cho. Đá lăn lông lốc trên sân… Tôi
không con khoc la nôi nữa, chi đứng há hốc miệng ra nhìn. Thăng em tôi
thôi khoc, máu mũi no chay xuống đỏ ca ngưc áo no lân áo tôi, no vùng
ra khỏi tay tôi đang ôm no trong lo sợ, no dõng dạc chi mặt chú Tư! “Đụ
má mày chú Tư.” Ông, cho no một đá văng ra ngõ, no giây đàng đạch như
con cá loc bị đập đầu. Me tôi bo ra ngõ, lôi thăng em tôi và gọi tôi. Chạy.
Con cho chạy theo…

Đêm đo, chúng tôi ngủ sạp ngoài chợ Chồm hôm là ngôi chợ tư phát, mọc
lên sau “giai phong”. Bơ sông bai rác trươc đây nhưng co lợi thế trên bơ
dươi bến, thuận tiện cho việc mua bán của ghe thương hồ. Đêm xuống,
mây chiếc ghe thương hồ leo let đen bao và tiếng hát lơi ca vang lên cùng
tiếng đàn vọng cô. Tôi quá lạnh, sợ và đoi nên không ngủ được, rúc vô me
tôi thì thăng em không nhương hơi âm, no xô tôi ra. Tôi ôm con cho, khoc
thút thit… rồi lịm đi.

Khuya, mây ngươi Phương đội, du kich, công an… đi băt vượt biên làm
   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298