Page 27 - DacSanMuDo73
P. 27
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 25
Thừa Thiên.”
Một báo cáo do tên trung đoàn trưởng Trung Đoàn 6 viết vào ngày 13
tháng Ba, ghi bọn họ bắt giữ hàng ngàn:
“nhân viên chánh quyền địa phương, quân lính bù nhìn và bọn côn đồ ác
ôn” và thành công trong việc “tiêu diệt nhiều đảng viên của các đảng phái
phản động, các tên tay sai và đám bạo quyền.”
Tài liệu này còn ghi rằng, họ đã “giết 1,000 nhân viên chánh quyền địa
phương, gián điệp và côn đồ gian ác.”
Vào ngày 26-4-1968, Hà Nội, phản ứng với việc tìm thấy những ngôi mồ
tập thể tại Huế, loan báo rằng những người bị quân lính họ ám sát, là:
“đám du côn, tay sai, những tên đã gây nợ máu đối với những người Huế
yêu nước và là những kẻ bị tiêu diệt bởi các lực lượng của Mặt Trận Vũ
Trang trong đầu Xuân của năm 1968.”
Đây là thú nhận chính thức của chánh quyền Bắc Việt, rằng là quân lính
của họ đã gây ra việc ám sát tại Huế, dưới sự ra lịnh của Bộ Chính Trị.
Nói theo cách khác, đây là chính sách chánh thức của cộng sản để ám sát
dân chúng.
Vào ngày 27-4-1969, đài phát thanh Hà Nội chỉ trích nhà cầm quyền ngoài
Huế và Nam Việt Nam, tuyên bố:
“Để che dấu những hành động tàn ác, gần đây, chánh quyền bù nhìn Huế
đóng một vở kịch, đưa ra cái gọi là, “Uy ban truy tầm nạn nhân của biến
cố tết Mậu Thân”, tìm kiếm những nơi chôn cất các tên tay sai, những kẻ
thiếu nợ máu đối với những người yêu nước Trị Thiên Huế và những tên
bị tiêu diệt bởi dân chúng, và các lực lượng vũ trang miền Nam vào những
ngày đầu xuân Mậu Thân.
Và đây là sự tinh thông của cộng sản, có lẽ thấy rằng bọn chúng đã có dính
líu vào các sự việc ám sát, nên chúng cố gắng che đậy tội ác của chúng
bằng cách đổ thừa cho “các Lực Lượng Võ Trang miền Nam và người
dân.” Luận điều nầy đã không thành công, vì mọi người đều biết rõ, là Hà
Nội đã nắm quyền chỉ huy và kiểm soát toàn bộ các lực lượng miền Nam.
Nhật ký của một bộ đội bị lính của Sư Đoàn 1 Không Ky tịch thu được, có
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
Thừa Thiên.”
Một báo cáo do tên trung đoàn trưởng Trung Đoàn 6 viết vào ngày 13
tháng Ba, ghi bọn họ bắt giữ hàng ngàn:
“nhân viên chánh quyền địa phương, quân lính bù nhìn và bọn côn đồ ác
ôn” và thành công trong việc “tiêu diệt nhiều đảng viên của các đảng phái
phản động, các tên tay sai và đám bạo quyền.”
Tài liệu này còn ghi rằng, họ đã “giết 1,000 nhân viên chánh quyền địa
phương, gián điệp và côn đồ gian ác.”
Vào ngày 26-4-1968, Hà Nội, phản ứng với việc tìm thấy những ngôi mồ
tập thể tại Huế, loan báo rằng những người bị quân lính họ ám sát, là:
“đám du côn, tay sai, những tên đã gây nợ máu đối với những người Huế
yêu nước và là những kẻ bị tiêu diệt bởi các lực lượng của Mặt Trận Vũ
Trang trong đầu Xuân của năm 1968.”
Đây là thú nhận chính thức của chánh quyền Bắc Việt, rằng là quân lính
của họ đã gây ra việc ám sát tại Huế, dưới sự ra lịnh của Bộ Chính Trị.
Nói theo cách khác, đây là chính sách chánh thức của cộng sản để ám sát
dân chúng.
Vào ngày 27-4-1969, đài phát thanh Hà Nội chỉ trích nhà cầm quyền ngoài
Huế và Nam Việt Nam, tuyên bố:
“Để che dấu những hành động tàn ác, gần đây, chánh quyền bù nhìn Huế
đóng một vở kịch, đưa ra cái gọi là, “Uy ban truy tầm nạn nhân của biến
cố tết Mậu Thân”, tìm kiếm những nơi chôn cất các tên tay sai, những kẻ
thiếu nợ máu đối với những người yêu nước Trị Thiên Huế và những tên
bị tiêu diệt bởi dân chúng, và các lực lượng vũ trang miền Nam vào những
ngày đầu xuân Mậu Thân.
Và đây là sự tinh thông của cộng sản, có lẽ thấy rằng bọn chúng đã có dính
líu vào các sự việc ám sát, nên chúng cố gắng che đậy tội ác của chúng
bằng cách đổ thừa cho “các Lực Lượng Võ Trang miền Nam và người
dân.” Luận điều nầy đã không thành công, vì mọi người đều biết rõ, là Hà
Nội đã nắm quyền chỉ huy và kiểm soát toàn bộ các lực lượng miền Nam.
Nhật ký của một bộ đội bị lính của Sư Đoàn 1 Không Ky tịch thu được, có
...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...