Page 20 - DacSanMuDo73
P. 20
18 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
Những kẻ binh vực cho cộng sản Việt Nam đã lợi dụng sự việc im lặng này,
tranh cãi rằng việc thảm sát đã không bao giờ xảy ra, rằng là, đã không hề
có một chánh sách của cộng sản cho việc ám sát hàng ngàn thường dân, và
rằng việc ám sát chỉ xảy ra là do kết quả của việc trả thù và ảnh hưởng của
trận chiến. Frances Fitzerald, nhà văn đoạt giải Pulitzer về cuộc chiến Việt
Nam, viết, “Không giống như sự việc đảo ngược Mỹ Lai, điều nầy không
hề xảy ra, không có trong các hồ sơ về lịch sử của cuộc chiến.”

Khi các ngôi mồ tại Huế được đào lên, chứng cớ không thể nào bào chữa
được. Quá nhiều thân xác có tay và đôi khi, chân bị trói chặt. Nhiều xác bị
chôn sống mà không hề có một vết thương nào. Rất nhiều thân xác khác
bị đánh hay bị bắn phía sau gáy. Nhiều xác khác lại bị chặt đầu. Thay vì
bị thương tích vì chiến trận, những thân xác nầy, đã chứng minh, là một
sự thảm sát đã thật sự xảy ra, và không thể lấy lý do nào để chối cãi được.


Vậy mà điều nầy vẫn không thể làm cho những kẻ binh vực ngưng tay.
Những kẻ nầy cố gắng hết mình để làm cho những chứng cớ nhẹ bớt đi.
Họ cãi rằng những thường dân bị mất mạng là do Đồng Minh bỏ bom, và
bị pháo kích dữ dội mà họ cho là quá đáng. Họ lại cố gắng xuyên tạc và
nói láo về những chứng cớ, nhằm mục đích “chứng minh” Việt Nam Cộng
Hòa đã nói láo về cuộc thảm sát. Cuối cùng, quần chúng bị làm cho sai lạc,
tin rằng phần lớn thương vong tại Huế là do quân Đồng Minh pháo kích và
bỏ bom, và Huế bị quên lãng.


Mục đích của bài viết nầy là để nghiên cứu những lịnh lạc, những bản báo
cáo sau trận chiến, và kết quả cuộc tấn công của quân lính Quân đội Bắc
Việt và Quân Giải Phóng tại Huế trong thời điểm trận chiến Huế, để xác
định có phải cuộc thảm sát là kết quả của chánh sách của cộng sản chăng
hay là không, và tầm mức quan trọng của cuộc thảm sát nầy.

Những tài liệu trong bài viết nầy đến từ nhiều nguồn tin. Bản gốc của bốn
tài liệu được dùng: quyển sách do Alje Vennema, một bác sĩ gốc Gia Nã
Đại-Hòa Lan viết, người sống ở Huế và là chứng nhân của trận đánh và
cuộc thảm sát, và ông cũng là người phỏng vấn một số thân quyến của
những nạn nhân; bản báo cáo do Douglas Pike biên soạn cho US AID;
bản tường trình do Chánh quyền miền Nam viết; và một bản do US press
phát hành, bao gồm bản đồ ghi tọa độ và các ngôi mồ tập thể và con số
nạn nhân.

Vennema là một trường hợp đáng chú ý. Dr. Gareth Porter, trong một bài
viết, đã dùng ông để dẫn chứng (một cách giả dối), cho rằng cuộc thảm sát

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25