Page 19 - DacSanMuDo73
P. 19
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 17
đại diện là đám Tường, Phan, Đắc Xuân... hành quyết những thường dân
vô tội Huế. Người tư lịnh chiến trường Trị Thiên-Huế lúc ấy là Trần Văn
Quang, một viên tướng Quân đội cộng sản Bắc Việt.

Muốn tìm hiểu thêm về những tài liệu hay sách báo liên quan về đề tài nầy,
xin bấm vào link bên dưới bài dịch, có phần chú thích của tác giả bài viết.
Cảm ơn ông Paul Schmehl về bài biên khảo giá trị nầy.


Một trong những điều thần thoại dai dẳng nhứt về Cuộc Chiến Việt Nam
là, quân lính của Quân đội Nhân Dân [Bắc Việt] và Lực Lượng Giải Phóng
Miền Nam được xem là những người yêu nước, chiến đấu cho nền độc lập
cho họ. Chắc rằng, nhiều người chiến đấu cho phía Bắc Việt đã hết lòng
tin tưởng vào điều ấy, nhưng đấy lại không phải là mục tiêu của các nhà
lãnh đạo của họ. Mục đích của Bắc Việt từ lúc ban đầu là áp đặt chính thể
chuyên chế cộng sản. Và họ theo đuổi mục tiêu ấy mà không loại trừ bất
cứ những điều nào khác.


Quân lính của Quân đội Nhân Dân là lính chính quy Bắc Việt (được các
người lính Hoa Kỳ gọi là Quân đội Bắc Việt). Hầu hết bị bắt lính. Một số
bị xiềng vào vũ khí, để bắt họ phải chiến đấu. Có lẽ, có khoảng 20% bọn
họ bị mất mạng vì bịnh tật trên đường mòn Hồ Chí Minh, trước khi bọn họ
có thể bắn được phát đạn.


Các lực lượng của Quân Đội Giải Phóng là quân chính quy miền Nam,
“Việt Cộng” và Mặt Trận Giải Phóng Quốc Gia, bán chính quy. Nhiều
người là tình nguyện, nhưng số khác thì bị bắt lính. Cả hai lực lượng này
đều nằm dưới sự hướng dẫn và điều khiển trực tiếp của Bắc Việt trong suốt
cuộc chiến. Họ luôn tuân theo chính sách, chiến lược và chiến thuật, theo
sự qui định của đám lãnh đạo cộng sản.

Cuộc thảm sát xảy ra tại Huế đã không bao giờ được chú ý, mà đúng ra,
phải được giới truyền thông Hoa Kỳ hay giới học viện quan tâm đến. Cuộc
thảm sát nầy có dính dáng đến quân lính của Quân đội Bắc Việt và Quân
đội Giải Phóng. Khác với thảm sát Mỹ Lai, được đưa lên trang chính của
các tờ báo trong vòng nhiều tháng, và cho đến ngày nay, vẫn được nói đến;
cuộc thảm sát Huế, lớn hơn Mỹ Lai cả chục lần, chỉ được tường thuật trong
một thời gian ngắn, mà lại không chính xác và rồi, nhanh chóng bị lờ đi.
Đi thẳng vào vấn đề là, cuộc Thảm Sát Huế là triệu chứng của một sự việc
khó khăn lớn mà giới truyền thông Hoa Kỳ đã bỏ mặc đi.



...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24