Page 231 - mudoso72
P. 231
Muõ Ñoû 72 231
có gia đình riêng, tụi nó vẫn rất cần đến mình, bây giờ các con, các cháu
đều ở quanh đây không lẽ hai đứa mình dứt áo ra đi, rồi liệu sau đó mình
có được thanh thản không ? cuộc sống của chúng nó ngày nay cũng không
cần mình giúp đỡ tài chánh, còn anh với em … mình cũng đâu có cần gì
nhiều … mình đã có xe, nhà thì cũng sẽ có .. vậy thì mình có cần phải đi
không ?...
Bích dụi đầu vào gáy chồng :
- Anh là cuộc sống của em … em vui buồn theo cảm xúc của anh, hạnh
phúc của em có được khi anh và các con cảm thấy có hạnh phúc … mình
sẽ rất hạnh phúc nếu biết thế nào là đủ … riêng em, em vô cùng sung
sướng khi được sống bên anh ! Thôi… chúng mình ở lại … thiệt … không
biết sao mà em lại “thương” anh nữa, hồi xưa em cứ ao ước có một người
yêu hào hùng, cao lớn, nhưng không hiểu sao lại yêu và lấy một ông chồng
nhỏ nhắn như vậy nè …
Trần vui mừng nheo mắt cười trêu vợ:
- Vậy chớ … không phải em thấy anh … nhỏ xíu … em thương
sao?!...
Bích ré lên đấm vào vai chồng, vầng trăng đã lên cao khỏi ngọn cây, mùi
hưong hoa dìu dịu, chị Hằng như cũng vui với hạnh phúc của đôi bạn ….
Vanna Đặng


































Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236