Page 46 - DACSAN71
P. 46
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 46
vị ạ).
Bạch Long; danh xưng này ai trong Sư Ðoàn Nhảy Dù kể cả trại gia binh
cũng đều biết, lâu trở thành thân thương. Pháo Ðội C Nhảy Dù vừa lăn
bánh về tới hậu cứ, nghỉ xả hơi vài tiếng đồng hồ, nhận lệnh hành quân
ngay lập tức, chúng tôi đóng quân tại hãng dệt Vinatexco Không có quân
bảo vệ, được Pháo Ðội Chỉ Huy tăng phái cho một tiểu đội, tiểu đội này
tôi trông cũng đã phát mệt; nên tôi nói một câu thừa thãi với Thường Vụ
Pháo Ðội:
-Anh kiểm soát lại xem có ai chưa biết bắn súng hay không !
Vừa vào vị trí đóng quân, pháo đội chưa sẵn sàng tác xạ. Hệ thống phòng
thủ được thiết lập chặt chẽ ngay. Lính không có lệnh-không kiểm soát lệnh
chặt chẽ, thì lính nào cũng giống như quân ô hợp. Không phải mình lo cho
đơn vị, mà mình lo cho từng cá nhân trong đơn vị, nên khi đóng quân là
chúng tôi lo hệ thống tác xạ và hệ thống phòng thủ song hành.
Trên hệ thống tác xạ rộn ràng, bận rộn ..... Ðơn xin tác xạ chạm địch ngay
khi đoàn xe chưa lăn bánh, đầu đoàn xe vẫn còn trong căn cứ Hoàng
Hoa Thám. Thời điểm đó! Nhân viên đài tác xạ đã phải nhận đơn xin tác
xạ của TÐ5ND (lúc này mỗi tiểu đoàn chỉ có một toán tiền sát viên mà
thôi)..........Trên hệ thống chỉ huy hoàn toàn im lặng. Tôi thấy một đoàn xe
jeep không biết tử hướng nào tới, đang từ sân trước của hãng dệt Vinatexco
ập vào vị trí pháo đội, đóng phía sau hãng, Bạch Long là người xuống xe
đầu tiên. Tôi vô cùng bối rối, chạy ra chào đón đúng theo quân kỷ, chưa
kịp trình diện hay trình bầy .................... Bạch Long lầm lì, vội vã, tiến
thẳng ra chung quanh vị trí xem xét hệ thống phòng thủ, ông không nói
với một cá nhân nào kể cả tôi, ngoài việc ông cho lệnh tiếp tục tác xạ, đi
chung quanh vị trí một vòng ông vẫn giữ im lặng, đứng lại đưa tay bắt tay
tôi, xong lên xe rời vị trí, không hỏi han một điều gì, tôi cũng chưa kịp
chào các cấp chỉ huy tháp tùng ông, cả đoàn xe cũng vội vã rời vị trí, cả
bầu trời không một con chim lai vãng, để tôi được nghe tiếng chim lạc đàn
cho bớt bỡ ngỡ, mà pháo binh ở đâu thì nhà cửa cũng rung rinh, chim chóc
nào dám lai vãng mà mong, người ta thường nói khi gặp “chim sa, cá nhảy
thì xui”; gặp Pháo Binh đóng ở đâu thì chim cũng phải bay thật xa, cá cũng
phải lặn cho thật sâu, nên không sợ điều xui này đến, mà là “niềm yêu (vui)
của bạn, mối lo của thù”, nhà nhà yên vui. Vậy mà ! Tôi cố thở phào nhẹ
nhõm, nhưng trống ngực vẫn còn đánh Ngũ Liên. Ai cũng nói Bạch Long
khó khăn, nóng nẩy, nhưng tôi thấy ông cũng dễ chịu, tôi nghĩ những anh
em khác mắc lỗi gì đó, nên mới làm Bạch Long nóng giận.
Trời Tây Ninh trong xanh, ói bức, ngột ngạt. Tháng 8 ngày 10 năm 1969,
tôi đã trở về làm Tiểu Ðoàn Phó cho Tiểu Ðoàn 1 Pháo Binh Nhảy Dù,
Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
vị ạ).
Bạch Long; danh xưng này ai trong Sư Ðoàn Nhảy Dù kể cả trại gia binh
cũng đều biết, lâu trở thành thân thương. Pháo Ðội C Nhảy Dù vừa lăn
bánh về tới hậu cứ, nghỉ xả hơi vài tiếng đồng hồ, nhận lệnh hành quân
ngay lập tức, chúng tôi đóng quân tại hãng dệt Vinatexco Không có quân
bảo vệ, được Pháo Ðội Chỉ Huy tăng phái cho một tiểu đội, tiểu đội này
tôi trông cũng đã phát mệt; nên tôi nói một câu thừa thãi với Thường Vụ
Pháo Ðội:
-Anh kiểm soát lại xem có ai chưa biết bắn súng hay không !
Vừa vào vị trí đóng quân, pháo đội chưa sẵn sàng tác xạ. Hệ thống phòng
thủ được thiết lập chặt chẽ ngay. Lính không có lệnh-không kiểm soát lệnh
chặt chẽ, thì lính nào cũng giống như quân ô hợp. Không phải mình lo cho
đơn vị, mà mình lo cho từng cá nhân trong đơn vị, nên khi đóng quân là
chúng tôi lo hệ thống tác xạ và hệ thống phòng thủ song hành.
Trên hệ thống tác xạ rộn ràng, bận rộn ..... Ðơn xin tác xạ chạm địch ngay
khi đoàn xe chưa lăn bánh, đầu đoàn xe vẫn còn trong căn cứ Hoàng
Hoa Thám. Thời điểm đó! Nhân viên đài tác xạ đã phải nhận đơn xin tác
xạ của TÐ5ND (lúc này mỗi tiểu đoàn chỉ có một toán tiền sát viên mà
thôi)..........Trên hệ thống chỉ huy hoàn toàn im lặng. Tôi thấy một đoàn xe
jeep không biết tử hướng nào tới, đang từ sân trước của hãng dệt Vinatexco
ập vào vị trí pháo đội, đóng phía sau hãng, Bạch Long là người xuống xe
đầu tiên. Tôi vô cùng bối rối, chạy ra chào đón đúng theo quân kỷ, chưa
kịp trình diện hay trình bầy .................... Bạch Long lầm lì, vội vã, tiến
thẳng ra chung quanh vị trí xem xét hệ thống phòng thủ, ông không nói
với một cá nhân nào kể cả tôi, ngoài việc ông cho lệnh tiếp tục tác xạ, đi
chung quanh vị trí một vòng ông vẫn giữ im lặng, đứng lại đưa tay bắt tay
tôi, xong lên xe rời vị trí, không hỏi han một điều gì, tôi cũng chưa kịp
chào các cấp chỉ huy tháp tùng ông, cả đoàn xe cũng vội vã rời vị trí, cả
bầu trời không một con chim lai vãng, để tôi được nghe tiếng chim lạc đàn
cho bớt bỡ ngỡ, mà pháo binh ở đâu thì nhà cửa cũng rung rinh, chim chóc
nào dám lai vãng mà mong, người ta thường nói khi gặp “chim sa, cá nhảy
thì xui”; gặp Pháo Binh đóng ở đâu thì chim cũng phải bay thật xa, cá cũng
phải lặn cho thật sâu, nên không sợ điều xui này đến, mà là “niềm yêu (vui)
của bạn, mối lo của thù”, nhà nhà yên vui. Vậy mà ! Tôi cố thở phào nhẹ
nhõm, nhưng trống ngực vẫn còn đánh Ngũ Liên. Ai cũng nói Bạch Long
khó khăn, nóng nẩy, nhưng tôi thấy ông cũng dễ chịu, tôi nghĩ những anh
em khác mắc lỗi gì đó, nên mới làm Bạch Long nóng giận.
Trời Tây Ninh trong xanh, ói bức, ngột ngạt. Tháng 8 ngày 10 năm 1969,
tôi đã trở về làm Tiểu Ðoàn Phó cho Tiểu Ðoàn 1 Pháo Binh Nhảy Dù,
Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau