Page 151 - DACSAN70
P. 151
Muõ Ñoû 70 151





























đang diễn ra như cơm bữa hàng ngày.
Nhà lầu xe hơi, tiền bạc mà chúng ta gom góp bằng mồ hôi nước mắt, mới
có được, tưởng chừng chắc như bàn thạch, thôi rồi cũng vỗ cánh bay cao,
có khi còn hất hủi ta, bất ngờ chia tay đúng vào lúc ta đếm xong 331, 332,
333. Chới với trên không trung bao la, biết cậy cùng ai!
Danh vọng của chúng ta đang như cồn, tiếng tăm tràn dâng như sóng biển
Thái Bình, nhưng chắc gì chịu ôm ấp ta cho trọn đường đời, có khi nghe
như tiếng “Ðạn Ði” để rồi trở thành giấc mộng phù du, cho dù chúng ta
trân quí tới mức nào cũng vậy. Những người hết lời tôn vinh ta, khi ta đang
trên đài danh vọng. Khi ta sa cơ lỡ vận! Người bạn quí ngày nào! Có thể
sẽ là những người phỉ nhổ chúng ta đầu tiên, rồi hùa nhau ném đá, tới tấp,
cho tới khi ta gục xuống, bên thềm cỏ dại!
Bạn cứ yên tâm, trời cao không bao giờ phụ lòng người, cũng còn những
người bạn quí mến không vụ lợi, chúng ta còn có thể tin họ được, chắc
chắn họ có mặt trên thế giới đầy rẫy địa ngục này, người bạn không bao
giờ xa lìa chúng ta cho dù “rượu Cạn, thuốc Cùn”, không bao giờ đằng sau
quay, rồi đằng trước bước, dáng đi hùng dũng như một tráng sĩ thời trung
cổ. Không bao giờ ban cho ta một phát súng ân huệ, mà để ta ngắc ngoải
rồi từ từ gục ngã.
Người bạn quí! Ôi! Sao mà nghèo nàn đến nỗi không đủ hít chung nhau
một hơi thuốc Quân Tiếp Vụ. Chỉ vì họ đã cùng ta đội trên đầu mầu nón
thân thương, kèm theo giọng la hò vỡ tim “Cố Gắng”. Họ luôn ở bên cạnh
ta trong những lúc phú quý cũng như khi bần hàn, khi khỏe mạnh cũng
như lúc đau ốm, nhất là khi đạn thù xé nát thân ta, họ chính là những
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156