Page 3 - DanSan68
P. 3
Muõ Ñoû 68 3
Thö
Vieát töø chaân nuùi
“Giả từ Denver”.
Bạn thân mến.
Hình như có thật nhiều phân vân quanh quẩn bên những điều muốn nói,
để lời tạ từ vẫn ngai ngần trên bàn phím mổi khi nhìn lại những trang báo
thân yêu từ MĐ 63 cho đến khi thực hiện số 68.
Ba năm rồi còn gì? Một nhiệm kỳ hợp lý cho Ban chấp hành Trung
ương GĐMĐVNHN và dĩ nhiên, Ban biên tập ĐSMĐ cũng không thể nẳm
ngoài nguyên tắc, dù chỉ là ước lệ riêng cho mổi đặc tính của công việc. Ba
năm, thởi gian đủ để già nua những sáng kiến, canh tân, đủ đê chín muồi
những thành công và thất bại, đủ để những làn gió tưởng như mới mẻ hôm
nào chợt vàng phai lá úa.
Đời Lính, mổi đơn vị phục vụ, đã gần như một mái nhà với bao nhiêu
ngọt bùi cay đắng, bao nhiêu buồn vui giận ghét, thăng trầm với nhục vinh
đơn vị. Nhưng mấy ai không bồi hồi khi nhận sứ vụ lệnh chuyển về đơn
vị khác. Chúng tôi cũng thế, khi chắc chắn mình không còn thuộc quân số
Tiểu đoàn 3 nhảy dù sau gần một năm trời điều trị chiến thương giửa “Mùa
hè đỏ lửa”, tôi đã lặng im nhìn những tàn cây cao su già nua có khi đã trăm
mùa lá rụng. Hàng cây không nói gì với tôi? nhưng giửa những âm thanh
xao xác lá, giửa một doanh trại vắng ngắt bóng ngưởi, giữa một sân cờ đã
từ lâu thiếu vắng tiếng kèn nắng sớm.Tôi đã bồi hồi vương vấn....
Không một người bạn nào để cạn chung tiên biệt, không một anh em
nào ấm áp vòng tay ôm. Bạn bè tôi, anh em tôi, những ngừoi Lính đã đi...
đã đi mải không về và không biết đến khi nào về từ quá nhiều chiến trường
vẫn còn cần đoàn quân Mũ đỏ.
Giả từ Denver
Thö
Vieát töø chaân nuùi
“Giả từ Denver”.
Bạn thân mến.
Hình như có thật nhiều phân vân quanh quẩn bên những điều muốn nói,
để lời tạ từ vẫn ngai ngần trên bàn phím mổi khi nhìn lại những trang báo
thân yêu từ MĐ 63 cho đến khi thực hiện số 68.
Ba năm rồi còn gì? Một nhiệm kỳ hợp lý cho Ban chấp hành Trung
ương GĐMĐVNHN và dĩ nhiên, Ban biên tập ĐSMĐ cũng không thể nẳm
ngoài nguyên tắc, dù chỉ là ước lệ riêng cho mổi đặc tính của công việc. Ba
năm, thởi gian đủ để già nua những sáng kiến, canh tân, đủ đê chín muồi
những thành công và thất bại, đủ để những làn gió tưởng như mới mẻ hôm
nào chợt vàng phai lá úa.
Đời Lính, mổi đơn vị phục vụ, đã gần như một mái nhà với bao nhiêu
ngọt bùi cay đắng, bao nhiêu buồn vui giận ghét, thăng trầm với nhục vinh
đơn vị. Nhưng mấy ai không bồi hồi khi nhận sứ vụ lệnh chuyển về đơn
vị khác. Chúng tôi cũng thế, khi chắc chắn mình không còn thuộc quân số
Tiểu đoàn 3 nhảy dù sau gần một năm trời điều trị chiến thương giửa “Mùa
hè đỏ lửa”, tôi đã lặng im nhìn những tàn cây cao su già nua có khi đã trăm
mùa lá rụng. Hàng cây không nói gì với tôi? nhưng giửa những âm thanh
xao xác lá, giửa một doanh trại vắng ngắt bóng ngưởi, giữa một sân cờ đã
từ lâu thiếu vắng tiếng kèn nắng sớm.Tôi đã bồi hồi vương vấn....
Không một người bạn nào để cạn chung tiên biệt, không một anh em
nào ấm áp vòng tay ôm. Bạn bè tôi, anh em tôi, những ngừoi Lính đã đi...
đã đi mải không về và không biết đến khi nào về từ quá nhiều chiến trường
vẫn còn cần đoàn quân Mũ đỏ.
Giả từ Denver