Page 12 - DanSan68
P. 12
12 Muõ Ñoû 68
Nhiều người cho rằng Nguyễn Phú Trọng nói những câu lạc hậu, lỗi thời
mà không biết mắc cỡ. Tôi tin y nói một cách chân thành và hãnh diện.
Nhờ tài lãnh đạo mà đảng CSVN đã tồn tại dù cả một hệ thống xã hội chủ
nghĩa lớn mạnh như Liên Xô đã phải sụp đổ.

Đối diện với thời đại toàn cầu hóa, nội chung chủ nghĩa Mác về mặt
kinh tế đã phải thay đổi để đáp ứng nhu cầu tồn tại của đảng nhưng cơ chế
nhà nước toàn trị sắc máu theo kiểu Lê Nin, Stalin chẳng những được duy
trì mà còn củng cố chặt chẽ và nâng cấp kỹ thuật cao hơn. Dù ngoài miệng
có hát bài hòa hợp hòa giải thắm đượm tình dân tộc, bên trong, các chính
sách của Đảng vẫn luôn kiên trì với mục tiêu toàn trị và bất cứ ai đi ngược
với mục tiêu đó đều bị triệt tiêu một cách tàn nhẫn.


Dưới chế độ Cộng Sản, không những người dân bị ràng buộc vào bộ
máy mà cả các lãnh đạo cũng sinh hoạt trong khuôn khổ tổ chức và nghiêm
chỉnh thực thi các nguyên tắc lãnh đạo độc tài sắc máu do đảng của họ đề
ra. Điều đó giải thích lý do giọng điệu của những cựu lãnh đạo Cộng Sản
như Võ Văn Kiệt, Nguyễn Văn An, Nguyễn Khoa Điềm sau khi rời chức
vụ giống như những người vừa được giải phẫu thanh quản, nói dễ nghe
hơn nhiều so với thời còn trong bộ máy cầm quyền. Họ không phải là
những người “buông dao thành Phật” nhưng chỉ vì họ đã trở về với vị trí
một con người bình thường, ít bị ràng buộc trong cách ăn cách nói, cách
hành xử, cách khen thưởng và trừng phạt như khi còn tại chức.


Giới lãnh đạo Cộng Sản được trui rèn trong tranh đấu, được huấn luyện
chính trị từ cấp đội, cấp đoàn trước khi giữ các vị trí then chốt trong đảng
và nhà nước CS. Họ nắm vững tâm lý và vận dụng một cách khéo léo tâm
lý quần chúng để phục vụ cho các chính sách của đảng trong từng thời kỳ.
Sau biến cố Thiên An Môn, để đánh lạc hướng cuộc đấu tranh đòi dân chủ
của thanh niên sinh viên, nhà cầm quyền Cộng Sản Trung Quốc khai thác
lòng căm thù chính sách quân phiệt của Nhật đã xảy ra từ thế kỷ trước. Lợi
dụng việc Bộ Giáo dục Nhật bản liệt kê biến cố tàn sát Nam Kinh như một
tai nạn trong sách giáo khoa, nhà cầm quyền Trung Quốc đã khuyến khích
hàng chục ngàn thanh niên sinh viên Trung Quốc biểu tình suốt 3 tuần
lễ trước tòa đại sứ Nhật. Việt Nam cũng thế. Trong chiến tranh biên giới
1979, các lãnh đạo CSVN đã lần nữa sử dụng thành công viên thuốc độc
bọc đường “bảo vệ tổ quốc”. Máu của hàng vạn thanh niên Việt Nam đổ
xuống dọc biên giới Việt Trung phát xuất từ tình yêu quê hương trong sáng
và đáng được tôn vinh, tuy nhiên, nếu dừng lại một phút để hỏi, họ thật sự
chết vì tổ quốc hay chỉ để trả nợ xương máu giùm cho đảng CSVN?



Giả từ Denver
   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17