Page 203 - MuDo67
P. 203


hàng cafe thường nhìn trộm với cặp mắt dễ thương cùng đôi má nhốm màu
phượng vĩ. Chính vẻ đẹp thiên nhiên đó đã đưa tâm hồn người ái mộ viết
lên những dòng nhạc đáng yêu “Em Pleiku má đỏ môi hồng...”.


Vài hôm sau, trung đội chúng tôi được hướng dẫn bởi một Trung úy
Chiến tranh Chính trị Tiểu khu và được trực thăng vận đến quận Lệ Thanh.
Đến nơi, chúng tôi hết sức bở ngở và rất lo sợ ở một quận lỵ nhỏ bé dân
chúng thưa thớt và phần lớn sắc tộc Thượng chiếm đa số. Chúng tôi rất
khó khăn trong vấn đề tranh thủ nhân tâm, hàng ngày chúng tôi phải đi vào
các làng mạc, các buông Thượng để tiếp xúc làm công tác vận giúp đồng
bào thấy rõ được những gian manh của bọn cộng sản và sự nguy hiểm của
đảng cộng sản thế giới đang làm sụt lùi sự tiến bộ của nhân loại. Nhưng
công tác này không mấy thành công, chúng tôi lại quay về trong quận lỵ
và tuần sau đó tôi lại được phân công tác làm thầy giáo cho trường học
đang thiếu thầy cô. Tôi may mắn được làm quen với một nữ giáo rất xinh
xén thùy mỵ đáng kính của một nhà mô phạm. Cô giáo thường chỉ dẫn cho
tôi biết cách tiếp xúc với đồng bào thiểu số và trong những giờ nghỉ dạy,
chúng tôi lại có cơ hội tìm hiểu nhau nhiều hơn. Và từ đó cũng biết thêm
cô giáo tốt nghiệp trường sư phạm Quy Nhơn và được thuyên chuyễn về
đây gần 1 năm.
Những ngày công tác tâm lý chiến ở đây, mạng sống của chúng tôi hết
sức bấp bên, biết vậy nhưng là lính là cấp chỉ huy trong tương lai chúng tôi
cố gắng níu kéo can đảm. Ngày rời quận lỵ Lệ Thanh và cũng là ngày tôi
từ giả cô giáo Nguyễn Thị Lệ Thanh. Làm sao tôi quên được màu phượng
vĩ trên gò má của cô giáo có cái tên trùng hợp và nhớ đến TTKH.

“Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Giải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát,
Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng.”

Hơn tháng trôi qua chúng tôi được lệnh trở về quân trường tiếp tục thụ
huấn và ra trường với cấp bậc Chuẩn úy. Tôi tình nguyện và rất may mắn
được chọn về binh chủng Nhảy Dù trong số 4/126 SVSQ tình nguyện. Tôi
hãnh diện được đội beret đỏ sau hơn 1 tháng huấn luyện để trở thành người
lính Nhảy Dù với 6 saut căn bản tập trận.

Ngày đó chiến tranh càng khốc liệt hơn trên 4 vùng chiến thuật và cả
vùng ngoại biên. Tôi bước vào cuộc chiến của một trung đội trưởng Nhảy
Dù với tuổi tròn 20. Thế mà tôi phải ôm tròn bổn phận của một khinh binh,
của một liên lạc viên và của một cấp chỉ huy nhỏ bé để hoàn toàn chịu
   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208