Page 204 - MuDo67
P. 204


trách nhiệm mạng sống của binh sĩ, quyết định vượt mọi khó khăn do cấp
chỉ huy giao phó trên mọi chiến trường đầy hiểm nguy. Dẫu rằng tôi chưa
có ngày nào thực sự đối diện với quân thù. Nhưng rồi An lộc, Quãng Trị,
Thường Đức Quãng Nam, Xuân Lộc Long Khánh và Phước Tuy, đã để lại
cho riêng tôi phần kinh nghiệm xương máu của chính mính, và của biết
bao đồng đội đã ngã gục hay bỏ lại phần thân thể trên các ven rừng, đồi
núi, trên các bờ suối ... cho tôi được sống còn. Biết bao nhiêu tan thương
cùng những uất hận khi nhìn lại đoạn đường vào sinh ra tử mà mình chưa
được thỏa nguyện. Nghỉ đến, lại càng uất hận càng xót thương hơn cho số
phận dân tộc Việt nam đang gặp cơn khủng bố do chính những người cùng
huyết thống trong hơn 37 năm không còn tiếng súng.

Nhiều đêm
không ngủ, nhớ lại
chiến trường xưa,
biết bao tan vỡ
chia ly tử biệt đau
thương chỉ vì một
ngọn đồi quyết tử
mà phần lớn ít ai
biết đến ngoại trừ
người lính Mũ đỏ.
Đồi phún lên máu
lửa loài người, đồi
dập xác thây phơi,
đồi của bom đạn bất dung, đồi của sự thử sức so tài, đồi làm rách vỡ da
thịt quê hương. Ngọn đồi báo hiệu của miền Nam sụp đổ. Ngọn đồi thiếu
bóng đồng minh, ấy chính là ngọn đồi 1062, ngọn đồi mang số 9 nút trong
dẫy Trường Sơn đâm ra quận Thường Đức cách Đà Nẳng không hơn 50
cây số về hướng Tây, đã để lại vết chân của gần hai ngàn Mũ đỏ đã đổ máu
xương lẫn thân xác cùng kẻ thù cộng sản trên ngọn đồi nhỏ bé này nhưng
lịch sử chưa bao giờ ghi nhận. Tôi còn sống, các bạn còn sống, các Niên
trưởng còn sống, hãy cầu nguyện cho anh linh đồng đội chúng ta vì trách
nhiệm vì danh dự mà phải hy sinh trên các sườn đồi, trong các dây thông
hào nhỏ bé của cứ điểm đồi 1062. Thành phố Đà Nẳng sống yên lành luôn
có ánh sáng chan hòa của năm 1974 phải chăng được bảo vệ bởi xương
máu của biết bao người lính vô danh.
Hy vọng một ngày nào đó trong tương lai đồi 1062 không còn bị quên lãng
nữa như chúng ta đã vô tình lãng quên. Trong khi đó tại Xuân Lộc Long
khánh một trận đánh cuối cùng tuy không còn báo chí tuy không còn mãnh
giấy để ghi nhưng luôn rạng rỡ SĐ18/BB trong gần 40 năm qua. Ôi chiến
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209