Page 106 - MuDo67
P. 106


Tuấn chưa có gì lót bao tử; nhưng Tuấn đáp nhỏ cộc lốc:
-Không .
Đoàn quân đi âm thầm vượt suối qua đồi, lầm lũi tiến bước, tới 23giờ 30
mới đến. Đây là một ngọn đồi nhỏ cao độ khoảng 25 hay 30 mét gì đó
nằm gần Quốc Lộ 1 , ở đây có một pháo đội của Tiểu Đoàn 1 Pháo Binh
Nhảy Dù, đóng vị trí bên sườn đồi phiá đông để tránh hướng quan sát của
địch từ dẫy trường sơn, đang được bảo vệ bởi Đại Đội 71 . Đại Đội 71 chỉ
còn để lại các vọng gác, đã sẵn sàng lên đường chờ Đại Đội của Tuấn đến
thay thế các vọng gác, bàn giao những điều cần thiết.Tuấn cho các Trung
Đội bố trí , trám tuyến đóng quân của Đại Đội 71, theo thứ tự Trung Đội
1 hướng Bắc, sẵn sàng ½ làm trừ bị, phản công khi có lệnh; Trung Đội
2 hướng Tây nhớ đặt một chốt để làm tiền đồn cho đại đội ; Trung Độỉ 3
hướng Nam; Trung Đội 4 hướng Đông.Tuấn kêu Thượng sỉ Ký, Thường
Vụ Đại Đội vào dặn dò:
-Anh liên lạc với Pháo Binh để biết họ đã đặt mìn bẫy ở những đâu. Xong
cố gắng cho tụi nó gài mìn và lựu đạn càng nhiều càng tốt, làm đàng hoàng
rồi hảy ăn cơm. Tối nay vì mình mới đến anh cho các vọng gác, nói trung
đội 2 gác đôi cho tôi. Nhìn bầu trời u buồn mất thiện cảm, anh lo ngại nghĩ
thầm: “Bảo vệ Pháo Binh không phải lội, khỏe đấy, nhưng sẽ bị ăn đạn
pháo mờ người đây, nhất là đặc công chúng thích mò các vị trí pháo binh,
mình phải thật cẩn trọng mới được”!
Tuấn cẩn thận kiểm soát lại lệnh của mình, sau khi dặn dò những điều cần
thiết cho các Trung Đôi Trưởng và Thường Vụ đại đội. Hầm hố và giao
thông hào đã sẵn sàng, anh phối hợp với pháo đội cho lệnh báo động, anh
lập lại tiêu lệnh khi có đặc công tấn công, không một ai được chạy trên vị
trí, nếu có lệnh di chuyển đầu phải đội nón sắt, nếu ai không có nón sắt,
di chuyển trên vị trí được quyền bắn bỏ. Tuấn không
quên gọi về Tiểu Đoàn để báo cáo các điểm phục kích .
Tuấn yên tâm kiếm chỗ ngủ sẵn có dành cho đại đội trưởng. Các anh em
lục đục thổi cơm, Tuấn nhìn quanh, anh cảm thấy mệt đừ, kiếm hầm của
mình để ngủ.Vừa chợp mắt được khoãng 1 tiếng thi thằng Lắm lại lò dò
tới mời cơm, Tuấn đang ngũ say, cáu sườn nạt cho nó một trận. Lắm sợ hải
dọt lẹ vừa đi vừa chép miệng:
-Sao bửa nay cáu thế.
Sau một giấc ngũ khá dài, Tuấn giựt mình mở mắt thức giấc , cảm thấy
nóng ruột, Theo thói quen ,Tuấn trở mình ngồi dậy, sau khi báo cho pháo
đội biết , anh cho lệnh đơn vị báo động, anh gọi Phước.
-Phước ơi em cho lệnh “Bảo Đại “đi.
Đang ngũ mê giọng Phước lè nhè, như say rượu: 1, 2, 3, 4 lệnh Đức Minh
cho “Bảo Đại” gấp, vừa lúc đó một trái sáng do ai và ở đâu phóng đi Tuấn
chưa hết ngạc nhiên thì nghe một loạt tiếng súng XM16 vang lên từ hướng
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111