Page 78 - MuDo65
P. 78
78
thời đại. Chẳng có muốn lao vào một cuộc chém giết những người
cùng màu da cùng dòng máu. Nhưng, sống trong một xã hội như thế
không thể làm khác được. Có sự chọn lựa. Hoặc hèn nhát làm người
trốn lính. Hoặc phải vào cuộc, ít ra cũng là một bổn phận của người
trai trong hoàn cảnh đất nước cần đến. Làm người lính, là chấp nhận
mọi hoàn cảnh. Dù nhớ thương người tình, dù nghĩ đến cha mẹ già
ở quê nhà hay vợ trẻ con thơ ở mái ấm gia đình, cũng vẫn phải chiến
đấu, vẫn phải ngồi gác giặc để hồn bay về nẻo xa hay đêm phục kích
nhìn trăng sao để tưởng nhớ về những hình ảnh thân yêu đang nhòa
nhạt ở chốn xa…
Chiến tranh đã qua hơn ba chục năm. Không còn bom rơi đạn nổ,
không còn những vòng khăn tang cô phụ, nhưng hình như chiến
tuyến vẫn còn và sông Gianh từ ngàn xưa chưa lấp. Vẫn còn những
mâu thuẫn chưa thể vượt qua. Vẫn còn nhân tâm ly tán trong lòng
người Việt...


Nguyễn Mạnh Trinh
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83