Page 199 - MuDo65
P. 199
199
cũng đi qua mang theo mùa thu chết… để những cơn gió lạnh buốt chuyên
chở những đợt tuyết dầy của đầu mùa đổ xuống phủ trắng những tiểu bang
miền Đông Bắc…. ngập cả lối đi, lấp luôn cửa ra vào, có những đêm,
tuyết rơi không ngừng … tuyết từ lưng trời lả tả, rơi rơi, từng mảng…từng
mảng… dầy dặc trong không gian… nhẹ nhàng tản mát khắp nơi…đậu
trên mái nhà, trên cành cây, phủ lấp những chiếc xe nằm im lìm… lạnh
cóng bên vệ đường Đêm không còn mầu đen…. một thứ ánh sáng vằng
vặc, lạ lùng, huyền ảo … đẹp…. nhưng…rất lạnh…!! từ trên cao.. đầy một
trời tuyết trắng mênh mông, vạn vật dưới trần cũng được phủ lên một màn
tuyết dầy đặc… ánh sáng của tuyết trên trời phả xuống mầu tuyết trắng
dưới trần gian tạo thành một mầu trắng sữa ngọt ngào, nhìn rõ được mọi
vật ,không mờ ảo như ánh trăng, không chói chang như ánh mặt trời ….
vạn vật chìm trong ánh sáng của tuyết … không có mầu đen tối của đêm…
tuyết vẫn rơi …rơi…trên những thân cây không còn một chiếc lá , từng
mảng…từng mảng tuyết bám chặt lên những cành cây trơ trụi biến thành
những cây tuyết của mùa đông… . trắng xoá… … cho đến khi ông mặt
trời khẽ hé màn tuyết để cho ánh nắng yếu ớt trải lên những ngọn cây tuyết
trắng phau, thổi nhẹ vài hơi gíó cho phần tuyết bám trên những cành cây
quện vào nhau, đông đặc thành đá…. , trong veo…. Và biến thành những
cây kim cương sáng lóng lánh phản chiếu ánh mặt trời…lung linh… đẹp
lạ lùng ….mặt trời lên cao… nắng hơi nhiều hơn làm cho những cây kim
cương tan chẩy thành…từng giọt…từng giọt…và khi những cơn gió lạnh
buốt lướt qua, làm cô đọng những giọt nước đang nhỏ xuống như những
giọt nến, hay như những giọt nước mắt…rồi từ từ…cũng tan theo nắng và
gió….
Loài người được diễm phúc chiêm ngưỡng sự cấu tạo của thiên nhiên
rất huyền bí, huyễn hoặc… chiêm ngưỡng sự biến chuyển lạ kỳ của vạn vật
đến…ngẩn ngơ… ngẩn ngơ trong cơn lạnh tê cóng …. Trời tháng mười
hai rất lạnh, cái lạnh đem đến cho mùa Noel một không khí rất đặc biệt ,
nhất là lúc tuyết đang rơi… cái lạnh thẩm thấu tận xương tủy của tháng
mười hai, tháng giêng bước qua tháng hai… người ta đồn rằng dưới âm
phủ lạnh lắm… nhưng chắc cũng không thể lạnh hơn…! người miền bắc
mình có câu… “rét run lên càm cập..” là rét lắm…lạnh lắm… tuy nhiên ,
cũng vẫn còn có thể ….run lên cầm cập …thế nhưng ; ở đây, nếu không có
máy sưởi ấm thì sẽ thành … “người đông đá”! …cứng còng… hết run…!!!
Mùa Noel năm ngoái, tôi không ở Fargo, tôi trở lại Calif thăm mẹ tôi, bà cụ
đang nằm bịnh viện, những ngày cuối cùng trong đời mẹ mong nhìn thấy
những đứa con, tôi cố gắng thu xếp , và cũng có khi bỏ mặc mọi chuyện để
trở về Calif chăm nom, săn sóc mẹ tôi trong những ngày , tháng ngắn ngủi
còn lại, tôi nói với mẹ, ai rồi cũng có lần phải rời bỏ cuộc sống tạm dung
này, con người có sinh, lão, bệnh, tử… chết là hết một kiếp, mẹ hãy cứ vui
   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204