Page 129 - MuDo65
P. 129
129
ngàn quả một ngày chẳng có gì khó khăn đối với pháo thủ Dù. Cái mệt là
phải chuyển đạn từ bải đổ đạn về PĐ. B2 đóng quân trên đồi, bải tiếp-tế
đạn thì ở lưng chừng đồi cách khoảng 80đến 100m. Vì không dám làm
bải tiếp-tế gần PĐ, phòng khi chúng pháo-kích, lở đống đạn này bị nổ sẻ
gây hại cho B2. Nào có ai được nghỉ-ngơi đâu mà chuyển đạn. B2 phải
cắt bớt người tại khẩu-đội để lo chuyển đạn. Thương cho các em, thường
thường, các em vác 3 hay 4 qủa đạn ( mỗi qủa nặng 18 kg), nay vì tình-
hình khẩn cấp, các em vác từ 4 đến 5 qủa. Đường đi thì lên dốc, mà đạn lại
không đươc để qua đêm,có ngày các mủ đỏ chuyển đạn đến 9, 10 giờ đêm
Giấc ngủ còn chưa có, làm sao có thì giờ tắm giặc hay dùng cơm. Lại thay
nhau ăn cơm. 11- vẩn cứ bay, cứ bắn, cứ dập. B2 lúc nào cũng bụi đỏ bốc
lên vì tác xạ. Em Pleiku má đỏ môi hồng đâu chẳng thấy mà giờ này các
Pháo thủ dù chỉ thấy : “Khi ăn cơm, gạo trắng điểm hồng”.
Qua ngày thứ 3, B2 bơ-phờ , hốc-hác. Áo quần lấm-lem, mặt mày lem-
luốt như mấy anh hề. Giờ ăn, giờ ngủ còn chưa có, màng chi đến tắm giặt.
Trong đài-tác-xạ, anh Liêm cũng đứ-đừ, bắn khan cả tiếng nói,tôi lại phải
thay phiên để anh có chút giờ nghỉ-ngơi.
Sau khoảng một tuần, nhịp bắn của B2 thưa dần, vì VC bị 11 dập cho
nát bét, và Sư-Đoàn 22/BB không đủ đạn tiếp-tế cho một TĐPB/Dù. B2
được tắm giặt và nghỉ-ngơi đôi chút. Ngày hôm sau, B2 được tiếp-tế đạn
đầy-đũ., nhưng lúc này những cuộc tác-xạ có phần thoải-mái hơn vì địch
đã chạy dài.
Sau 13 ngày vất-vả, B2 lại hoàn-thành nhiệm-vụ mà đất nước giao-phó.
Có gian-nan mới thấy qúy trọng thành-qủa mình đạt được. B2 đã phải ngủ
tại khẩu, B2 phải ăn cơm với bụi đỏ, B2 đả rã-rời thân xác, thì giờ đây sau
13 ngày tham dự hành-quân
B2 hảnh-diện góp phần đánh tan địch quân, đem lại bình-an cho quân
bạn. B2 hân-hoan trở về, chỉ tiếc là không còn chiếc nón bài thơ đi theo
cùng. Ai nào có biết được 11 đã chơi một trận qúa tuyệt, thần tốc trong 13
ngày. Nếu biết thế thì ai cũng sẻ cố đem
theo đẻ giờ đây có món qùa quý báu. Thôi! dẩu sao có ngày về vẩn là tốt
rồi. “Cổ lai chinh-chiến kỷ nhân hồi”
Cha mẹ, vợ, con, người yêu, khi họ gặp lại các anh, họ vui mừng gấp
trăm, ngàn lần hơn chiếc nón bài thơ. Nhớ đến các anh em qua hai trận
đánh liên tục, các anh đã trải qua bao hiểm nguy, bao gian lao vất-vả, tôi
kính gởi lời chào đến tất cả pháo thủ B2.
Các anh xứng đáng đeo chử B2 trên cầu vai, các anh đã làm rạng danh cho
B2. Đồng bào luôn thân-yêu, tin-tưởng các anh, THIÊN THẦN MŨ ĐÕ.
Laval, ngày 26 tháng 2 năm 2011
Nguyễn-thành-Long - B2
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134