Page 134 - MuDo65
P. 134
134
Sung thỉnh thoảng chen lẫn vài cây Phượng nở rộ vào mùa hè, màu Hoa
Phượng đỏ tươi như những chiếc Nón Đỏ, màu Nón của Binh Chủng Nhẩy
Dù mà tôi đã chọn để tiếp nối bước chân Bố tôi là người lính Nhẩy Dù.
Những trưa hè,đi dưới hai hàng cây,lác đác vài cây Phượng trổ hoa,tiếng
ve sầu kêu inh ỏi,khung cảnh thật yên bình, người Chiến Binh còn nhớ đến
mùa hè năm nao? Ít nhiều trong chúng ta,ai cũng có một mùa hè cho riêng
mình và... giá như... Nhớ...nhớ... nhớ lắm Hoàng Hoa ơi!!!
Vì nhà trong Trại Gia Binh nên những ký ức về chiến tranh luôn hiện hữu
, nhớ Tết Mậu Thân , bác Thạch Phòng 2/BộTư Lệnh ở đầu nhà đã hy sinh
tại Ngã tư Bảy Hiền, tiếng khóc của vợ Bác Thạch và ánh mắt ngơ ngác
của những đứa con Bác mãi mãi không bao giờ quên, tôi cũng theo chân
gia đình bác lên Nghĩa Trang Gò Vấp để đưa tiển Bác Thạch. Sau này,
Quỳnh con trai bác cũng đi lính Nhảy Dù, Tiểu Đoàn 14 Nhảy Dù, Hồng,
chị Quỳnh lấy chồng là Anh Minh Đại Đội 3 Trinh Sát Nhẩy Dù, lứa chúng
tôi,khi lớn lên phần đông đều chọn màu Nón Đỏ và các bạn tôi cũng đã
hy sinh cho Tổ Quốc như Hưng,Thắng (Tiểu Đoàn 8 Nhẩy Dù) Hòa (Tiểu
Đoàn 9 Nhẩy Dù) Toàn( Đại Đội 2 Công Binh Nhẩy Dù) , Khánh đi Hạ Sĩ
Quan và Tử trận, Sơn(con ông Tuệ) đi Hạ Sĩ Quan và cũng Tử trận...lâu
quá không còn nhớ được nhiều, nếu các bạn nào đã từng sống trong Trại
Gia Binh còn nhớ ai xin tiếp tục ghi vào.
Còn nhớ khoảng thời gian khốc liệt của cuộc chiến như: cuộc hành quân
Hạ Lào 71, An Lộc 72, tôi, mẹ tôi và những người vợ lính trong Trai Gia
Binh khắc khoải chờ tin Chồng, Con...từ chiến trường qua những người
lính bị thương trở về...lúc mùa Hè Đỏ Lửa nơi Sân Banh,kế bên là Bệnh
Viện Đỗ Vinh vào khoảng chiều tối những chiếc trực thăng tản thương
những người lính từ chiến trường An Lộc về, tôi, mẹ tôi và nhũng người
vợ lính trong Trại Gia Binh cũng ùa lên đón thương binh và hỏi thăm tin
tức người thân qua những người lính bị thương, di tản bằng trực thăng
từ chiến trường về Bệnh Viện Đỗ Vinh(lúc đó Bố tôi ở Đại Đôi 81/Tiểu
Đoàn 8 Nhẩy Dù đang tham chiến tại Mặt Trận AN LỘC)... và như thế...
những vành khăn tang vội vả,tiếng khóc của những người vợ,ánh mắt
buồn nhớ của những người con, Nhảy Dù oai hùng lắm, thương vong cũng
nhiều lắm... nếu ai đã từng sống trong Trại Gia Binh mới hiểu thấu những
chịu đựng, mong chờ của người vợ lính...tôi còn nhớ,khi Bố tôi đi hành
quân,hàng tháng Mẹ tôi thường lên Hậu Cứ gởi Cafe, thuốc lá,loại mà Bố
tôi thích,kèm theo 2 lon Guigoz mắm ruốc xào với thịt ba chỉ hoặc những
gì cần thiết do Bố tôi gởi thư về yêu cầu khi Mẹ tôi lên nhận lương từ ông
Kế Toán Trưởng Đại Đội...sau này Mẹ tôi cũng vẫn làm như thế khi tôi
trở thành người lính Nhẩy Dù và cũng đi hành quân, xin cám ơn Mẹ đã
luôn chu đáo cho Bố và con và tôi càng thấm thía nỗi mong chờ của người
vợ, người Mẹ có chồng,con là lính Nhảy Dù. Xin vinh danh những người
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139