Page 299 - MUDO83
P. 299
Mũ Đỏ 83 297
Anh Hoàng vừa húp hột vịt lộn , vừa hỏi :
“Ê! Có cái dzụ gì dzậy , làm gì mà vừa đọc thư xong lại nằm gác
tay lên trán dzậy ? em đá rồi phải không ?”
Tiếng anh Hào rầy
“ Thôi , đừng phá nó nữa Hoàng .”
“ Dạ, đâu có gì anh Hoàng , tụi tui đâu có gì . “
“ Xạo mày , đâu đưa tao coi , có gì tao cố vấn cho .
Huấn và hai thằng nữa đè nghiến tôi ra , móc lấy cái thư đưa cho
anh Hoàng , tôi lầu bầu chửi thề .
Tiếng anh Hoàng phá lên cười
“ Chà , cái thằng này , nó ngu quá anh Hào .”
“ Ngu cái gì ông , con nhỏ ,nó viết “trớt quớt” như vậy mà ông
còn nói .”
“ Thôi ,chú mày đi mua cho tao với anh Hào hai ly cà phê , rồi tao
giải nghĩa cho ,mẹ , ăn hột vịt lộn tanh miệng quá . “
Bước ra phía sau , sát bờ rào của bệnh xá , nơi có mấy người vợ
lính đang bán chè , cà phê , tôi mua vội hai bịch cà phê sữa đá . Tiếng
anh Hoàng ôn tồn :
“Đâu…mày ngồi xuống đây để anh giảng nghĩa cho , mày phải
hiểu tâm lý của con gái , tụi nó tế nhị lắm , tánh lại ưa e thẹn , không
lẽ khi có tình ý với mày nó phải la lên cho ba làng ,bảy nước biết
hay sao chớ ? Đó ,chú mày coi , viết thư cho mày mà nó dùng giấy
pelure màu xanh , lại còn rảy chút nước bông , còn đây, cái vết son
môi này đây , không có tình ý với mày thì nó ịn cái môi vào đây làm
chi , mặt mày của mày cũng sáng láng , vậy mà sao u tối quá dzậy .”
Lời nói của anh Hoàng như giúp tôi gỡ được nỗi u uẩn , tôi cảm
thấy nhẹ nhõm , tuy vậy tôi cũng cự nự cho phải lẽ :
“ Tôi thấy sao thì nghĩ vậy , chứ đâu có suy nghĩ lắc léo , kể từ khi
con Lan nó đá tôi để đi theo cái thằng th/u địa phương quân đến giờ
cũng đã 3,4 năm rồi , tôi chỉ biết băng rừng ,lội suối , đi hành quân
chứ có biết trai gái gì đâu .”
Anh Hào cười bao dung :
“ Thôi , em lo mà hồi âm đi , nhớ o bế một chút ,không có thì lại
mồ côi nữa đó .”
Tôi bần thần :
“ Em cũng ngại quá anh Hào , mấy năm vừa rồi , ở SĐ5BB em lê
lết từ Phú Hòa Đông , qua Dầu Tiếng , Bến Cát , Đồng Xoài , đụng
Xuân Quý Mão, 2023