Page 298 - MUDO83
P. 298
Mũ Đỏ 83 296
chỉ dùng để trả tiền ăn cho ông T/S hỏa thực , tiền cà phê , còn thì
không rượu chè , cờ bạc , thuốc lá thì với 3$ bốn điếu Ruby Queen
, có hút thì cũng chỉ bập bập vài hơi giống như cóc hút thuốc , để
rồi ho sặc sụa , nên sau gần 3 năm lính thì tiền còn lại cũng kha khá
, cộng thêm lương hàng tháng nên trong 9 tháng quân trường cuộc
sống của tôi cũng khá phong lưu ,một tuần cứ hai ba lần tôi và anh
Vương Bửu Hào lại lò mò xuống khu Thiết Giáp , anh Hào thì lai rai
, còn tôi thì ngồi phá mồi .
Trong phòng xép chỉ có 6 cái giường hai tầng và một cái gía súng ,
hơi chật chội , nên cũng đỡ bị xét phòng . Giường của tôi nằm kế cái
cửa sổ nhìn sang bệnh xá , thằng Huấn nằm giường trên , tôi nằm ở
giường dưới ,ngày nào tôi cũng phải trải giường , gấp nếp cho đàng
hoàng , nhưng chiều nào cũng bầy hầy ,nhăn nhúm ,nguyên do cũng
vì vị phu nhân của vị bác sĩ ,y sĩ trưởng của bệnh xá , mặc dù đã có
năm mặt con rồi mà sao vẫn còn đẹp quá , cứ đi học về là cái cửa sổ
được mở toang , rồi mấy cái đầu đều thò ra để chiêm ngưỡng ; có lẽ
bà ta cũng biết nên cứ đi tới , đi lui mới chết …hậu quả là tôi bị ba
ngày dã chiến vì giường chiếu bê bối . Mới gác cây Garant vào giá
súng , tôi đã nghe anh Hoàng nói:
“Ê thằng em , hôm nay chú mày có thư , chu choa lá thư màu xanh
da trời mà như có mùi nước hoa nữa nghe , chú mày phải có trà lá gì
đó thì tao mới đưa . Ngoại trừ anh Hào ,mấy thằng cốt đột kia cũng
nhao nhao lên đòi hối lộ , anh Hào vội can thiệp :
“ Thôi tha cho nó đi , dân mồ côi mà được cái thư là mừng hết lớn
rồi , chú mày chịu khó mua một chục cái hột vịt lộn lót đường là
được rồi .”
Nâng niu lá thư màu xanh da trời trong tay , nhìn nét chữ nghiêng
nghiêng , tôi hình dung đến nét mặt dễ mến của cô bé ; tôi cẩn thận
lấy bức thư ra khỏi bao , phảng phất có một mùi thơm nhè nhẹ . “
Chà…cô bé này cũng không vừa đâu …” Tôi nhủ thầm khi nhìn
thấy có dấu son môi ở góc bên trái của lá thư , đọc đi , đọc lại hai
,ba lần thì thấy ngoại trừ mô tả cuộc đi thăm , còn ngoài ra thì không
có nội dung nào khác , cũng không hẹn sẽ lên thăm nữa hay không
. Thất vọng , tôi gấp lá thư bỏ vào túi áo , nằm gác tay lên trán , suy
nghĩ mông lung , “ vậy là sao ? không lẽ con nhỏ này không có ý gì
với mình hay sao?người ta nói “đen bạc thì đỏ tình “, nhưng sao mà
mình lại bị đen hết cả hai . “
Xuân Qúy Mão, 2023