Page 257 - MUDO83
P. 257
Mũ Đỏ 83 255
- mới về được hơn tháng nay … ngồi nhà ăn bám vợ con buồn
nẫu ruột nên ngày nào cũng lang thang xem có kiếm được việc gì
làm có đồng ra đồng vào cho đỡ tủi ông ạ! Loay hoay mãi tôi đinh
đi mướn cái cyclo đạp vậy !
- ới giời, đừng dại thế, đạp cyclo hao sức lắm, mình đã tù sáu,
bẩy năm rồi sức khoẻ cũng chẳng còn là bao nhiêu, ông nghe tôi đi,
tôi cũng vừa về được hơn ba tháng nay mà làm cái nghề này cũng cả
tháng rồi đây, chỉ chịu khó một tí là mình cũng có đồng ra đồng vào
đi uống ly café với bạn bè cho đỡ tủi ! hihi …
- ông có vẻ yêu đời quá nhỉ !... còn bà xã ông làm gì ?...
nghe ông Thu hỏi về gia đình thì ông Vinh cúi đầu đạp xe không nói
một câu nào hết ! ông Thu vội nói :
- Sao thế ? có chuyện gì à ?
Ông Vinh ngẩng đầu lên nhìn thẳng trước mặt trả lời :
- Không … chỉ là vợ tôi … bà ấy bị lao phổi thời kỳ cuối, khi
tôi còn ở tù bà ấy không muốn cho tôi biết, bây giờ thì tôi không để
cho bà ấy làm gì hết, tôi kiếm tiền lo thuốc thang cho bà ây và nuôi
thằng con tôi năm nay cũng được chin tuổi rồi nó không đi học chỉ
ở nhà với mẹ nó !
Ông Thu thở dài không ngờ hoàn cảnh của bạn mình bi đát đến thế,
ông nói :
- bọn mình rơi vào một cái bẫy sập ông ạ ! hoàn cảnh của tôi
cũng chẳng thua gì ông, vợ tôi đi buôn gặp tai nạn bây giờ đi khặp
khễnh, lại bị chúng cướp hết tài sản vốn liếng, con cái tôi đầu đường
xó chợ từ khi còn bé thơ, gia đình bọn mình gần như tan nát hết, còn
được thế này là may rồi ông ạ!
Ông Vinh tâm sự :
- mình bây giờ trở thành kẻ bần cùng trong cái xã hội mới này,
sâu bọ lên làm người, kẻ ngu dốt dậy người trí thức, đứa mọi rợ chỉ
huy người văn minh …
- Ừ .. chuyện gì nó cũng trái ngược như ngày với đêm, như
đen với trắng ông thấy không !
Hai người vẫn đạp xe song song hướng về khu Gia Định, ông Vinh
nói :
- Ông đi với tôi, xem tôi thu mua giấy, carton, bìa cứng ngày
nào tôi cũng đi gom hàng như thế, được nhiều thì chở vô chợ lớn
bán, bọn chệt nó mua đủ thứ hàng ông cứ xem có thể thu mua được
Xuân Quý Mão, 2023