Page 122 - MUDO83
P. 122
Mũ Đỏ 83 120
vết thương hãy còn rỉ máu, cũng phải bò, lết, dắt dìu nhau rời khỏi
nhà thương. Đề che dấu hành động dã man cuả mình, chúng buộc
các anh phải ra đi bằng cửa sau. Có lẽ trên thế giới nầy không nơi
nào có thể tàn ác hơn bọn VC về vấn đề đối xử với phế nhân .....Từ
đó, nếu may mắn còn giữ được mạng sống thì các anh phải sống lây
lất trong chế độ không tình người, phân biệt đối xử dầu rằng chiến
tranh đã chấm dứt, nhưng muôn đời các anh vẫn là kẻ thù của chúng,
minh chứng là những vết tích trên thân thể các anh .Và từ đó, sau
khi trỡ về gia đình các anh phải tự lực cánh sinh bằng những ngành
nghề bấp bênh với phần thân thể còn lại. Nhưng bên cuộc sống cùng
cực, không ngày mai của xã hội bon chen trong sự kỳ thị của những
người từ miền Bắc tràn vào chiếm nhà cửa, tài sản của những người
phải bỏ nước ra đi. Họ sống ung dung, hống hách, và tự coi mình là
kẻ chiến thắng, dầu họ chỉ là bà con, dòng họ của cán bộ mà thôi.
Thử hỏi còn những tên đầu xỏ, có quyền thế trong tay thì chúng
còn đối xử như thế nào với dân chúng miền Nam? “Luật rừng” đã
được chúng áp đặt trên toàn lãnh thổ miền Nam VN. Đất nuớc là
của chung mọi người, là máu xương của ông cha để lại cho con dân
nước Việt. Nhưng đối với bọn xâm lăng đất nước là của chúng, của
đảng ...đảng CSVN là gì ?? Đó chỉ là một nhóm người đã lợi dụng
xương máu của người dân miền Bắc và vũ khí của của các quan thầy
Trung Cộng, Liên Sô, dùng nhiều thủ đọan hèn hạ mới chiếm cứ
được miền NamVN đễ nối tiếp chế độ Cộng sản của các quan thầy
mà chúng tôn thờ. Khi đã có quyền sanh sát trong tay, nhóm người
đó đã tự cất nhắc cho nhau “ đảng cử ” chớ làm gì có dân bầu mà
gọi là tự do. Danh xưng của họ là Cộng hoà xã hội chủ nghiã VN.
Chỉ bốn chữ Xã hội chủ nghiã cũng đủ nói lên những gì rồị, Cộng
và hoà là cộng hết tài sản cuả người dân hòa với tài sản của chúng
thành một khối thì mới có khối ‘Tư bản đỏ” và chính xác, rõ nghiã
thêm cho danh từ chủ nghĩa Cộng-sản ! Ngưòi dân đã lầm than thì
các phế binh của miền Nam với cuộc sống sẽ như thế nào !.Chúng
ta không còn đủ bút mực để nói hết nổi thống khổ ấy. Tuy phải trãi
qua bao nhiêu gian nan, cơ cực người TPB /VNCH vẫn hiên ngang,
họ không bao giờ chối bỏ mình là người chiến sĩ của QLVNCH. Mỗi
khi có dịp gặp nhau là các anh luôn kể lại những chiến tích trong
suốt thời gian các anh đã tham chiến. Và chưa một lần ân hận, oán
trách, bằng lòng cho sự hi sinh mà họ đã dâng hiến cho đất nước.
Xuân Qúy Mão, 2023