Page 36 - MUDO82
P. 36
Mũ Đỏ 82 34
cũng bánh chưng, bánh tét, nhang đèn ngũ quả, cũng cành mai vàng
cấm khéo léo trong một bình sành cao cổ lủng lẳng năm mười bao lì
xì đỏ hồng vàng óng ánh. Nhưng hình như tất cả những thứ đó mang
máng đâu đây có gì không thật, không hồn khó diễn tả được trong
tâm tình hoài niệm vấn vương ngày tháng cũ không phai mờ ký ức
! Có biết bao hình ảnh quen thuộc đó như vết hằn ẩn tàng trong tâm
thức thuở nhỏ mà nay đây bỗng dưng chợt cảm thấy xa lạ với quang
cảnh hiện thời khi tôi cùng với vợ tôi lang thang trong các chợ Tết
của người Việt Nam ở thành phố Houston có nhiều đồng hương sinh
hoạt nhộn nhịp vào những ngày gần Tết. Tôi đi rão loanh quanh tìm
một người thân quen không có. Ông đi qua bà đi lại, kẻ ra, người vào
cố tìm một người quen thân chào hỏi, chỉ thấy những gương mặt lạ
quắc lạ quơ, tưởng như người đang đi trên phố Bắc mà tôi lại đi tìm
ở phố Nam. Vợ tôi nấu mấy món ăn theo sở thích của chồng, Bắc thì
có thịt đông, dưa chua, Trung thì có bún bò, bánh nậm, Nam thì thịt
kho, dưa giá… Nhưng sao cảm thấy “nó” nhợt nhạt như bát nước
ốc, không bằng một góc thịt ba lát với canh rau đai khi đón Xuân
trên những đồi hoa sim tím thẳm rừng chiều dọc theo biên giới Việt -
Miên - Lào bên cạnh những đồng đội đang ghìm tay súng, văng vẳng
từ chiếc Radio ấp chiến lược phát tiếng hát “đón giao thừa một phiên
gát đêm...”. Trong chiến tranh, Xuân đến, Xuân đi, Xuân mang theo
tuổi thanh xuân của tôi vào núi rừng bên cạnh bóng dáng tử thần như
giỡn mặt trêu người .
Chiến tranh chấm dứt, thời bình với “mùa xuân đại thắng” của
Văn Tiến Dũng và bọn đồ tể Bắc Bộ Phủ đã giết chết những mùa
Xuân còn lại không những của tôi mà của cả dân tộc tôi, tôi không
biết còn mấy “cái” Xuân nữa để mỗi buổi sáng thức dậy, bước ra
phòng khách nhìn thấy những nụ mai vàng chớm nở, nghe tiếng hát
“đầu xuân năm đó anh ra đi, mùa xuân này nữa anh chưa về...” mới
biết rằng mùa Xuân đang đến. Tôi cũng không biết những mùa Xuân
tới, năm tới nữa, đầu óc tôi còn tỉnh táo để ngồi vào bàn mổ cò, gõ
phiếm đôi ba giòng chúc vui, chúc khỏe, nhắn gửi cho mây gió ngàn
phương mang đến cho bạn bè xa gần, và đón hồi âm vài ba bài thơ,
dòng chữ “xuất khẩu” của bằng hữu thân thương ở hai đầu nỗi nhớ:
Sáng nay thức giấc, giật mình
Nhìn lên tờ lịch, thấy hình sắp rơi
Xuân Nhâm Dần, 2022