Page 177 - MUDO82
P. 177

Mũ Đỏ 82                           175

phất, cảnh vật lờ mờ dưới ánh chớp ngoằn ngoèo trên nền trời đen

thẫm. Bố trí dọc theo một con mương cạn nước, tụi tôi lặng lẽ quan

sát mục tiêu; nhà nọ cách nhà kia khoảng 30m, cách nhau một khu

vườn, nhà nào cũng phải treo một ngọn đèn chai trước nhà, ánh sáng

lù mù, muốn gài mìn claymore, chúng tôi phải vượt qua những khu

vườn đó vì con đường của sở cao su nằm ở phía trước dãy nhà này.

Tôi liếc mắt nhìn xuống cổ tay, hai cái kim dạ quang xanh lè cho

biết mới gần 8 giờ tối, xa xa có tiếng chó sủa. Vẫn không có dấu

hiệu gì khác lạ ở trong xóm ngoài tiếng gió thổi xào xạc, mưa vẫn

còn lất phất. Từng người một, chúng tôi bò qua thửa vườn nhỏ có

lẫn vài bụi chuối để tiếp cận mục tiêu, có vài ánh đèn dầu yếu ớt hắt

ra từ một vài ngôi nhà. Gài vội hai quả mìn claymore ở gần cái mả

bằng đá tổ ong, chúng tôi chia nhau bố trí; riêng tôi và Long, người

mang cái máy PRC6 thì nằm ở một luống khoai môn, gần một bụi

chuối, cảnh vật vẫn im ắng, ngoại trừ tiếng dế kêu râm ran. Tụi tôi

đến khổ với bầy muỗi, chúng tấn công tới tấp làm mặt mũi bị mẩn

lên hết, tôi vội lấy thuốc muỗi xoa vào mặt và hai tay. Tụi tôi vẫn

kiên nhẫn nằm chờ. Đã gần 10 giờ đêm rồi, mưa cũng đã dứt hạt, ánh

trăng thượng tuần le lói sau những đám mây đen, chợt trên đầu xóm,

hướng Chánh Lưu có tiếng chó sủa, tôi vội bò đến nhắc từng người:

“ Không được bắn, chỉ dùng lưụ đạn, chỉ ném lựu đạn khi mìn nổ “

Gần 10giờ 30, có tiếng lịch kịch trong nhà, rồi có một người đàn bà

cầm theo cái đèn chai, mở cửa đi ra sau nhà, bước tới bụi chuối nơi

tôi đang ẩn nấp. Đặt cái đèn chai xuống đất, người đàn bà ngồi thụp

xuống, tôi chỉ kịp kéo vành mũ vải xuống. Tiếng xè xè vang lên,

mùi nước tiểu xông lên nồng nặc, làm tôi phải nín thở. Người đàn bà

cầm cái đèn đứng dậy, đi ra phía hông nhà, nhìn dáo dác, rồi giơ cao

cái đèn chai quơ qua lại hai lần rồi đi vô nhà. Một lúc sau, có nhiều

tiếng chó sủa ở đầu xóm, rồi một lúc sau đó có tiếng động xào xạc

ở ngoài con đường mòn. Có địch, cả đám nín thở, tôi nhẹ nhàng mở

khóa an toàn khẩu carbine M2, chợt có tiếng xè xè của máy PRC6,

tôi vội vàng giằng lấy cái máy và áp chặt vào tai để ngăn tiếng động

. Tiếng của th/u Hòa vang lên:

“ Một đây Hồ Hải, có gì lạ không?

Bực quá, tôi thổi nhẹ hai cái rồi tắt máy. Từ đồn có hai trái sáng

cầm tay bắn vọt lên nền trời, soi ánh sáng xanh lè, yếu ớt, đám người

đang di chuyển ngồi thụp xuống, rồi lại tiếp tục di chuyển khi ánh

Xuân Nhâm Dần, 2022
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182