Page 129 - MUDO82
P. 129
Mũ Đỏ 82 127
hôm nay cúp điện nên phải giăng mùng trước …
Bé Mai ôm con búp bê nhìn chị Thảo, nó ngập ngừng hỏi :
- Chị Thảo !... sáng mai cho em theo với nhe … em cũng phụ
với chị nhe ..
- Đâu được !... rồi ai đi lượm bao ?.. còn thằng Hòa nữa … ai
coi chừng nó ?...
Bé Mai phụng phịu nói :
- Nó chẳng làm gì được ! đi xa một chút, nó kêu mỏi chân, có
khi còn bắt em cõng nó !... để nó ở nhà với má đi !.. cho em theo, em
cũng xách đồ được mà, em đi với chị thì nó mới chịu ở nhà với má
!…
Thảo nói:
- Nặng lắm … em không xách nổi !... Bích lớn hơn em còn xách
không nổi kìa !...
- chị Bích lớn hơn em có chút xíu hà … cho em theo với !...
ConThảo nổi cọc :
- tao nói không ..là …. Không !!... Nghe chưa ?...
Bích nhìn bé Mai buồn thiu thật tội nghiệp, nó xin con thảo :
- Kệ nó chị Thảo … mai cho nó theo mình một bữa đi … ba
chị em mình đi chắc kiếm được nhiều tiền hơn ..!
Nghe Bích nói như vậy Thảo cũng xiêu lòng !... Ba đứa chui vào
mùng trong khi bà mẹ Thảo vác lên vai cái túi đựng bao nylon bẩn,
bà khập khiểng đi ra chỗ máy nước bị hỏng ngồi xuống rửa từng cái
bao, xong giũ sạch nước để mai phơi cho mau khô … được nhiều
thì bỏ lên cái xe đẩy của con Thảo kéo ra vựa ve chai bán, tối nào bà
cũng chờ các con vào mùng đi ngủ rồi bà mới ra ngồi ở đây rửa bao
nylon, mà cũng là giờ giấc thuận tiện để tránh những cặp mắt dòm
ngó … sự nhẫn nại, chịu đựng, chất chứa những gian lao tủi cực,
những đau khổ âm thầm đã bào mòn thân xác bà, bà không còn nghĩ
đến mình nữa, nhưng vẫn phải sống bên các con của bà, giữ gìn an
toàn cho mấy đứa con còn thơ dại, nhưng cũng vạn lần khó khăn khi
bà không còn đủ sức bương trải để cho con bà đỡ phần khốn khổ,
con Thảo không phải giang nắng dầm mưa ! …
Bà vừa làm vừa nghĩ đến người chồng đang chịu cảnh tội tù như
chung thân mãn kiếp, bà không sao cầm được nước mắt !.. không có
ông ở bên cạnh để cùng bà chia sẻ buồn vui, để cùng chung lưng
nuôi ba đứa con nhỏ dại, chỉ còn một mình bà, phải ráng sống để
Xuân Nhâm Dần, 2022