Page 62 - MUDO79_80
P. 62

Mũ Đỏ 79-80                   60

để được gần gia đình. Chiếc Mũ đỏ và bộ hoa dù vẫn còn quyến
luyến cho đến khi tôi giải ngũ vì đắc cử Nghị viên Thành phố Nha
Trang năm 1974.

Viết những dòng kỷ niệm của nửa thế kỷ trước không sao tránh khỏi
thiếu sót và nhầm lẫn, rất mong các bạn đọc đính chính và thông
cảm.

Tôi xin nghiêng mình tưởng niệm những Quân nhân Binh chủng
Nhảy dù đã nằm xuống, những người lính chỉ biết tiến không lùi dù
trước hỏa lực mạnh của địch quân.

Tôi xin cảm phục và tưởng niệm người lính Chiến sĩ Vô danh của
Nhảy dù bắn súng vào họng tự sát khi miệng còn nhai cơm sáng 30
tháng 4 tại hẻm tôi ở 147/8 Trần Quốc Toản, một hình ảnh hào hùng
không thể quên.

Tiếp nối làm Y sĩ trưởng TĐ2 ND là BS. Vương Bình Dzương, BS.
Bùi Văn Đạt, BS. Tôn Thất Sơn, BS. LêMinh Tâm, BS. Nguyễn
Đức Mạnh, BS Nguyễn Kiêm, các anh hứng pháo Cộng sản sau này
còn dữ dội hơn tôi nhiều.

Trước tôi, BS. Võ Đạm là một trong 3 Sĩ quan thuộc Bộ chỉ huy
TĐ7ND còn sống sót trong trận Đồng Xoài.

Sau tôi, BS. Tô Phạm Liệu, ông BS cầm súng như dân tác chiến,
cũng là 1 trong 3 Sĩ quan thuộc Bộ Chỉ huy còn sống sót ở ngọn đồi
Charlie, ngọn đồi đẫm máu chôn xác TĐT/ TĐ11ND Nguyễn Đình
Bảo.

BS. Đường Thiện Đồng sống sót trận Hạ Lào, hốc hác lội bộ về thấu
tiền trạm.

BS. Vũ Văn Quynh, BS. Nguyễn Văn Thường, v.v… trốn tù cải tạo
bị xử bắn,... và còn, còn rất nhiều nữa mà người Y sĩ Nhảy dù đã
chia sẻ.

Tháng sáu hai không một chín
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67