Page 269 - MUDO79_80
P. 269

Mũ Đỏ 79-80  267

Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù
       trong những ngày cuối cùng
              tại miền Nam Việt Nam

Mũ Đỏ Trung Tá Nguyễn Văn Đỉnh
(nguyên lữ đoàn trưởng LD91 ND)

 Xin hãy coi đây như một nến hương lòng để ngậm
 ngùi tưởng nhớ những chiến hữu Nhảy Dù/LĐ1/
 ND+Thiết Giáp tăng phái đã anh dũng chiến đấu, rồi
 hy sinh tại quê hương trong những ngày cuối để LĐ1/
 ND cùng một số đồng bào và đơn vị bạn ra đi an toàn
 đến bến bờ Tự Do.
 NVĐ

   Hơn một phần tư thế kỷ đã trôi qua tính từ ngày Miền Nam Việt
Nam, một số chiến hữu cũ thuộc Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù (LĐ1ND) do
tôi chỉ huy trước năm 1975, có dịp gặp lại nhau tại Hoa Kỳ. Ngoài
những hàn huyên mừng vui gặp lại, một số anh em vì còn ưu tư với
qúa khứ “sống chết có nhau và ngày vội vả rời bỏ Đất Mẹ, mang
nặng trong long đầy ấm ức ,tức tưởi”, vẫn còn một số thắc mắc nêu
ra như:
Đang tăng cường cho Sư Đoàn 18 Bộ Binh (SĐ18BB) phòng thủ tỉnh
Long Khánh(cửa ngõ vào Sài gòn) một cách vững vàng, LĐ1ND đã
chiến thắng và tiêu diệt gần 2 Trung đoàn của Công trường 7 Việt
cộng (VC), tại sao lại phải rút về Phước Tuy?
Đã bảo vệ Quốc lộ 15 (đường Sàigòn Vũng Tàu), đến khi Cộng quân
chiếm Phước Tuy, với Tiểu đoàn 9 Nhảy Dù (TĐND) và Chi đoàn
(CĐ) Thiết quân vận(TQV) đã tái chiếm toàn bộ tỉnh lỵ, tại sao phải
bỏ Phước Tuy để rút về Vũng Tàu?
Vào ngày cuối cùng ở Gò Công (30-4-1975), khi không liên lạc được
với Bộ tư lệnh Sư đoàn Nhảy dù.(Sài gòn) để nhận lệnh, tôi với tư
cách Lữ đoàn trưởng có liên lạc được với Bộ tư lệnh Quân đoàn 4/
Quân Khu IV để ngỏ hầu làm thêm một “cái gì” cho đất nước không?
Tại sao khi cùng Lữ đoàn lên tàu để ra đi, tôi và Thiếu tá Ngô Tùng
Châu, Tiểu đoàn trưởng TĐ1ND lại nhảy xuống một chiếc ghe nhỏ
bơi vào bờ? Và… vân…vân…

                   Tháng sáu hai không một chín
   264   265   266   267   268   269   270   271   272   273   274