Page 236 - MUDO79_80
P. 236

Mũ Đỏ 79-80                   234

thống nầy. quan niệm của vị tân tổng thống 71 tuổi nầy là phải tiếp
tục chiến đấu bảo vệ phần còn lại của Miền Nam và nếu thương
thuyết thì ít ra cũng phải ở trong tư thế mà đối phương có thể chấp
nhận. Cụ cũng có ý kiến nếu cần thì sẽ mời ông Dương Văn Minh
giữ chức vụ thủ tướng với nhiều quyền hạn để thương thuyết với
phe công sản.
ĐS Mérillon cho biết rằng: “Khi chúng tôi giới thiệu Tướng Dương
Văn Minh sẽ là nhân vật cho ván bài trung lập của Pháp tại Việt
Nam, Cụ Trần Văn Hương sửng sốt và tỏ lời phiền trách: “Nước
Pháp luôn luôn bẻ nho trái mùa! Nó là học trò tôi, tôi biết biết nó
quá mà! Nó không phải là hạng người dùng được trong lúc dầu sôi
lửa bỏng. Tôi sẽ trao quyền lãnh đạo cho nó nhưng nó phải hứa với
tôi là đừng để Sài Gòn thua Cộng Sản”.
Theo hồi ký của ĐS Mérillon thì “Chúng tôi giải thích với Cụ Hương
là Bắc Việt rất sợ MTGP Miền Nam đoạt chiến thắng, công khai ra
mặt nắm chính quyền. Chúng ta nên nắm ngay nhược điểm của họ
để mà xoay chuyển tình thế. Nếu để một nhân vật diều hâu lãnh đạo,
Bắc Việt sẽ viện cái cớ Việt Nam Cộng Hòa không muốn hòa bình
rồi thúc quân đánh mạnh trong lúc quân đội VNCH chưa kịp vãn hồi
tư thế phản công. Tạm thời dùng công thức hòa hoản mà thôi.
“Cụ Trần Văn Hương thông cảm, nhưng thở dài và kèm theo những
lời tỏ ra mất tin tưởng. Kế hoạch của chúng tôi vô tình đè bẹp tinh
thần chống Cộng sắt đá của Cụ. Cụ trần Văn Hương chủ trương nếu
cần thì cứ bỏ ngỏ thành phố Sài Gòn, rút lực lượng về Miến Tây rồi
tổng động viên nhân lực, vật lực còn lại để tiếp tục chiến đấu chống
lại Cộng Sản. Giải pháp nầy thì sẽ tiếp tục đổ máu nhưng ít ra thì
Việt Nam Cộng Hòa cũng không thua một cách quá mất mặt”
Mười năm sau, ĐS Mérillon đã viết trong hồi ký của ông rằng: “Bây
giờ tôi mới thấy kế hoạch của Cụ Hương là đúng, nếu lúc đó các nhà
lãnh đạo quân sự Miền Nam đừng bỏ chạy quá sớm, ở lại yểm trợ
cho Cụ thì có thể gở gạc được phần nào thể diện cho người quốc gia
Miền Nam”
“Chúng tôi vẫn nhớ lời cụ nói vào năm 1975: “Ông ĐS à. Tôi đâu
có ngán Việt Cộng. Nó muốn đánh, tôi đánh tới cùng. Tôi chỉ sợ mất
nước, sống lưu đày ở xứ người ta. Nếu trời hại, nước tôi mất, tôi xin
thề ở lại đây và mất theo nước mình” (ghi chú: Jean Marie Mérillon:
Saigon Et Moi, Paris, 1985)

Tháng sáu hai không một chín
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241