Page 15 - MUDO79_80
P. 15
Mũ Đỏ 79-80 13
Vinh Nhục
Đời
Mũ Đỏ
Mđ Bùi Đức Lạc
Tôi sinh ra, không biết thuộc vì sao nào, nhưng chắc thuộc vì sao
xấu, cho nên những ngày niên thiếu, lầm lẫn liên miên, tôi đã bị mẹ
tôi mắng rất nhiều lần là : "Người thì lính mà tính thì quan". Tôi
bị mẹ mắng nhiều lần như vậy nên nó ám vào người chăng? Cuối
cùng thì tôi đi lính thật.
Nhập ngũ không một chỗ dựa lưng, leo từ hốc đá lên đỉnh núi,
chân cứng nương theo đá mềm bước tới, chiều êm ả, nắng vàng
thêu thêm sắc yêu thương, cứ như vậy bước chân vào quân ngũ, rồi
yêu nghề, như yêu mình vậy.
Chúng tôi vào Campuchia mọi thứ cứ như đi uống đậu đỏ, bánh
lọc; tại chợ Bến thành, lúc nào tôi cũng say mê với nhiệm vụ của
mình, cho dù có thành công, hay không, tôi vẫn hiên ngang bước,
cho dù không mấy khi được như ý muốn. Những lúc nhàn rỗi tôi
thường tham khảo tài liệu kỹ thuật chuyên môn. Tôi say mê nhiệm
vụ vì nó là niềm vui, luôn luôn ước mong sao cho trọn tình, trọn
nghĩa, với anh em .
Sau khi tấn công bất chợt vào đất đai của vương quốc Cao Miên,
nơi trú đóng an toàn của Trung Ương Cục Miền Nam, nhưng với
Mũ Đỏ nếu có lệnh trên, thì không có nơi nào là an toàn khu của
Cộng Sản cả, trên quân kỳ của Sư Đoàn Nhảy Dù Việt Nam, có
dòng chữ rất nghiêm túc là Thiên Thần Sát Cộng, nên đoàn quân
Tháng sáu hai không một chín